La Phi nhìn người tới, lông mày nhíu lại.
Người tới khoảng 6, 70 tuổi, mặc trang phục luyện võ màu đen, râu tóc hoa râm, trên mặt đều là nếp nhăn, nhưng hai mắt chớp lóe tinh quang, như có tia chớp lập lòe bên trong.
Khuôn mặt có vài phần tương tự La Phi, nhưng uy nghiêm, tàn ác hơn nhiều.
Nhất là đôi mắt hơi xếch, như hai thiết ưng giương cánh, làm cho người ta không dám nhìn thẳng.
Lão nhân này mặt mũi dữ tợn, đúng là La Thành người đứng thứ 6 Hắc Bảng.
- Ông nội, cuối cùng ông cũng đến rồi, ông không tới cha sẽ ném cháu cho tên hai lúa Mạc gia kia, mặc cậu ta xử trí.
La Yên cười lạnh lùng, vội vàng nhu thuận chạy tới bên cạnh lão giả kia, bĩu môi, vẻ mặt ấm ức.
- Yên tâm đi, có ông ở đây, ai cũng không động được người La gia chúng ta.
La Thành vỗ vỗ lưng La Yên đầy cưng chiều, kiêu ngạo nói.
Khí thế như cái cọc cắm trên đỉnh núi, cắm thẳng lên trời, phá thiên mà đứng.
- Cha, sao cha lại tới đây.
La Phi nhìn La Thành, sắc mặt khó coi, hỏi.
- Hiện giờ con còn không bằng Yên Yên, cha không tới, mặt mũi La gia Mạc Bắc chúng ta sẽ bị con làm mất hết rồi, cha thực hoài nghi con có phải con trai của La Thành hay không.
La Thành hừ lạnh một tiếng nói, ánh mắt nhìn La Phi tràn đầy giận dữ.
Một người là con ông ta, một người là cháu gái ông ta, thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689151/chuong-691.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.