Hoa sen nở ra, Ác Linh Vương mặc chiến giáp màu xanh đen, cầm cự kiếm hàn băng đi từ trong ra.
Cự kiếm hàn băng được Ác Linh Vương giơ lên cao, xẹt qua dấu vết màu xanh trong không trung, giống như trong không khí có một khe hở, nhanh chóng lan tràn đến chỗ Lawson.
“Rầm!” Cơ thể Lawson như tượng đất bị đánh nát, bị một kiếm chém thành mảnh nhỏ.
Những mảnh nhỏ còn chưa rơi xuống mặt đất, bỗng nhiên hình dạng thay đổi, biến thành trăm con dơi, hốt hoảng bay về bốn phương tám hướng.
Ông ta chỉ là ngũ trưởng lão trong 12 trưởng lão của Hắc Ám Giáo Đình, thực lực còn không bằng U Hồn, Mạc Phàm có thể giết ba đại trưởng lão của Thần Điện, tuyệt đối không phải người ông ta có thể đối phó.
Nếu biết Mạc Phàm là Long Vương, Mạc đại sư, ông ta chắc chắn không dám tới nơi này.
- Mạc đại sư, tôi vô ý mạo phạm, chỉ cần cậu thả tôi rời đi, Hắc Ám Giáo Đình chúng tôi tuyệt đối không là địch với cậu.
Một con dơi trong đó đứng ở chỗ cũ khẩn trương nói.
- Các ông từ bỏ linh tuyền rồi sao?
Mạc Phàm cười nói.
Con dơi liếc mắt nhìn linh tuyền cách đó không xa một cái, trong mắt đều là không cam lòng.
- Đồ của Mạc đại sư, chúng tôi không dám cướp đoạt.
- Vậy cũng đi chết đi, nếu vào đây rồi, đừng nghĩ đến chuyện rời đi.
Mạc Phàm lạnh lùng nói.
Nếu để người này rời đi, chẳng phải sẽ khiến người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689102/chuong-642.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.