Mạc Phàm nheo mắt lại, trong mắt lóe lên sắc bén, không do dự mở cửa ra đi vào.
Những người này tồn tại một ngày, không biết sẽ có bao nhiêu cô gái Hoa Hạ chết vì nghi thức hàng lâm, Tuyết Nhi cũng bị nguy hiểm hơn.
Nếu đến đây, liền diệt sạch người của Thần Điện, cũng thuận tiện nhìn xem người nào dám đặt bẫy bọn họ.
Đám Long Nhược Tuyết nhìn nhau, đi theo Mạc Phàm đi vào cánh cửa.
Ngoài cửa là một vùng quảng trường rộng, chủ điện giáo đường ở ngay giữa quảng trường.
Lúc này Hiên Viên Thai dẫn hai người đi từ trong gác chuông ra.
Chẳng qua so với đám Mạc Phàm, đám Hiên Viên Thai chật vật hơn nhiều.
Hai người bên cạnh Hiên Viên Thai đều bị thương, một người chỗ tay có một vết thương sâu tới xương, một người bị thương ở ngực, hai vết thương hình thành hình chữ “X”.
Trên vết thương là trắng bệch, giống như hủ thi chảy nước vàng.
Tuy hvd không bị thương, nhưng sắc mặt cũng vô cùng khó coi, nhất là nhìn thấy đám Mạc Phàm bình yên đi ra, hai mắt càng muốn phun lửa.
Cửa Chủ Điện, một người đàn ông trung niên Châu Âu mặc hắc y, tay cầm một gậy gỗ, khóe miệng nhếch lên tươi cười lạnh lùng.
- U Hồn, nhanh thả người của tôi ra đây, nếu không tối nay ông đừng nghĩ đến chuyện rời khỏi đây.
Hiên Viên Thai nhìn chằm chằm người đàn ông mặc hắc y trước Chủ Điện, tức giận nói.
Bọn họ ở trong gác chuông, có ông ta mà hai người vẫn bị thương, lúc này mới đi từ trong ra.
Trong hai gác chuông còn lại, chắc chắn tình huống còn tệ hơn bọn họ.
Có lẽ thực lực của đám ác linh không mạnh như bọn họ, nhưng quá khó chơi, nhỡ đâu xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, không phải không có cách nào ăn nói với Thanh Long m, mà Bạch Hổ của ông ta.
- U Hồn, ông ta là U Hồn sao?
Hiên Viên Thai vừa nhắc tới tên này, vẻ mặt đám Long Nhược Tuyết thay đổi.
- Sao thế, người này rất lợi hại sao?
Mạc Phàm tò mò hỏi.
- Ông ta là một trong những trưởng lão của Thần Điện, nghe nói trước khi ông ta gia nhập Thần Điện là Ma Pháp Sư nổi tiếng ở phương Tây, trong ban ân chiếm được năng lực quỷ thân, rất ít người có thể thương tổn được ông ta, thực lực chỉ dưới vương tử Carter, trên các trưởng lão khác rất nhiều, cho dù là Giang tư lệnh cũng chưa hẳn là đối thủ của ông ta.
Long Nhược Tuyết giải thích, trên mặt đều là vẻ thận trọng.
Thực lực của Giang Thành trên đội trưởng mỗi tiểu đội, U Hồn xuất hiện ở đây, nhiệm vụ tối nay của bọn họ không chỉ không có biện pháp hoàn thành, còn gặp nguy hiểm.
Mạc Phàm khẽ nâng mí mắt, trong mắt lóe lên lam quang, liếc mắt đánh giá U Hồn, nhanh chóng khôi phục như thường.
- Các hạ Hiên Viên Thai thân ái, tối nay Long Tổ các ông xông vào giáo đường của Thần Điện chúng tôi, chẳng lẽ ông không định cho chúng tôi câu trả lời thỏa đáng đã muốn dẫn người đi sao.
U Hồn nói tiếng Hoa Hạ, cười nói.
Cách dùng từ vô cùng lễ phép, nhưng tràn đầy ý trào phúng.
- Câu trả lời thỏa đáng, Thần Điện các ông ở nơi này làm gì, ông còn không rõ lắm sao, cần tôi vạch trần ra à?
Hiên Viên Thai nhíu mày, lạnh lùng nói.
- Ông muốn nói tới nghi thức hàng lâm sao, Long Tổ các ông đã biết, vì sao chúng tôi phải để các ông chạy thoát, các hạ Hiên Viên Thai thân ái, ông đúng là vô cùng hài hước.
U Hồn cười nói.
- Ông muốn là địch với Long Tổ chúng tôi sao?
Hiên Viên Thai nghiến răng nói.
- Là địch thì chưa đến mức, ông yên tâm, những thuộc hạ của tôi cùng lắm chỉ lưu lại chút dấu vết trên người Long Tổ các ông mà thôi, sẽ không giết bọn họ, đợi chúng tôi hoàn thành nghi thức hàng lâm xong, tất nhiên sẽ thả bọn họ ra, còn các ông, cũng mong các ông không rời đi, nếu không tôi khó đảm bảo Long Tổ các ông sẽ không phái người qua.
Trong mắt U Hồn lóe sáng ánh sáng lạnh liếc mắt nhìn đám Mạc Phàm một cái, ánh mắt này giống như thợ săn nhìn con mồi ở trong cái bẫy.
Có người Thanh Long, Bạch Hổ làm con tin, Long Tổ sẽ không dám can thiệp nghi thức của bọn họ.
Một khi nghi thức diễn ra thành công, Long Tổ gì đó, Hoa Hạ gì đó, dưới thánh kiếm của thiên sứ đại nhân bọn họ, một số thế lực đều bị xét xử.
- Ông đừng mơ!
Hiên Viên Thai nhìn chằm chằm U Hồn, vẻ mặt khó coi.
U Hồn nhếch miệng cười, vẻ mặt không sợ hãi.
- Các hạ Hiên Viên Thai thân ái, ông nghĩ rằng tôi dẫn các ông tới nơi này thì không chuẩn bị chút gì sao, nếu hôm nay các người đến đây, ai cũng đừng nghĩ đến chuyện chạy trốn.
- Đúng rồi, tối qua trưởng lão Kevin và Roa của Thần Điện bị người Long Tổ các ông giết chết, ba vị cô nương, nếu tôi đoán không sai, các cô vẫn còn là xử nữ, vậy trở thành vật chứa của nghi thức hàng lâm chúng tôi đi.
U Hồn liếc nhìn Long Nhược Tuyết, Thỏ Tử và Hồ Ly một cái, cười dâm nói.
Càng là thân thể cường đại, càng thừa nhận được lực lượng của thiên sứ hạ xuống.
Nếu Long Tổ đưa ba người trẻ tuổi đến, thân thể cường đại, ông ta không có lý do mà không nhận.
Vẻ mặt Long Nhược Tuyết, Thỏ Tử và Hồ Ly khẽ đổi, lông mày nhíu lại.
- U Hồn, ông đừng nghĩ đến chuyện đó.
U Hồn cười khẽ, cũng không tức giận, dời mắt nhìn về phía Hiên Viên Thai.
- Các hạ Hiên Viên Thai thân ái, nếu tôi nhớ không sai, Thanh Long và Bạch Hổ luôn bất hòa, nếu ông bắt lấy ba mỹ nữ tiểu thư trẻ tuổi này cho chúng tôi, tôi không những thả người Bạch Hổ các ông ra, tôi còn giúp ông giết đám người Thanh Long còn lại, không ai biết chuyện các ông từng làm, ngoại trừ Thần Điện của chúng tôi.
Sắc mặt đám Long Nhược Tuyết thay đổi, nhìn về phía Hiên Viên Thai đầy cảnh giác.
Một U Hồn đã rất nguy hiểm rồi, nếu Hiên Viên Thai muốn ra tay với bọn họ, hôm nay bọn họ thật sự xong đời rồi.
Mạc Phàm cũng nhướn mày, lạnh nhạt nhìn chằm chằm Hiên Viên Thai.
Hiên Viên Thai nhíu mày, lộ ra chút do dự.
Mạc Phàm làm bảy người tiểu đội Bạch Hổ ông ta bị thương, không khác gì tát ông ta một cái, không có một ai dám đối xử với Hiên Viên gia bọn họ như thế, quả thật ông ta muốn trả thù Mạc Phàm.
U Hồn thấy Hiên Viên Thai thay đổi sắc mặt, cười lạnh lùng, rót một chậu dầu vào lửa.
- Các hạ Hiên Viên Thai thân ái, ông suy nghĩ thế nào rồi, con của ông cũng là người của tiểu đội Thanh Long, những người này vừa chết, không phải Thanh Long sẽ là của Hiên Viên gia các ông sao?
- Tôi cảm thấy vẫn nên giết ông tốt hơn.
Hiên Viên Thai xoắn xuýt một lát, lạnh lùng nói.
Không phải ông ta không muốn thu thập Mạc Phàm, chỉ là ông ta không phải kẻ ngu.
Nếu toàn bộ tiểu đội Thanh Long chết ở đây, sau khi ông ta quay về không chỉ bị Long Tổ điều tra, còn có thể trở thành con rối của Thần Điện.
Ông ta nói xong quát lớn một tiếng, chân khẽ động, đá lát trên mặt đất lập tức nứt vụn như mạng nhện, cả người biến mất không thấy.
Khi xuất hiện lần nữa đã đến trước người U Hồn, năm ngón tay ông ta nắm chặt lấy, chân khí màu trắng nhanh chóng ngưng tụ thành cái đầu hổ há to miệng.
“Rống!” Tiếng kêu như hổ gầm vang lên, quả đấm của Hiên Viên Thai tạo ra sóng xung kích, như sao băng rơi xuống đất đánh mạnh về phía đầu U Hồn.
Cho dù là xe thiết giáp cũng bị một quyền này đập bể, càng không nói đến đầu người.
Khóe miệng U Hồn nhếch lên, trong mắt hiện lên khinh miệt, căn bản không để Hiên Viên Thai vào mắt, chỉ cười khẽ.
- Titan, Sindrara tay đi.
Ông ta vừa nói những lời này, Long Nhược Tuyết vừa nhẹ nhàng thở ra, lập tức hít vào một hơi khí lạnh.
Titan, Sindra? Mạc Phàm nheo mắt lại, trong mắt lóe lên sắc bén, không do dự mở cửa ra đi vào.
Những người này tồn tại một ngày, không biết sẽ có bao nhiêu cô gái Hoa Hạ chết vì nghi thức hàng lâm, Tuyết Nhi cũng bị nguy hiểm hơn.
Nếu đến đây, liền diệt sạch người của Thần Điện, cũng thuận tiện nhìn xem người nào dám đặt bẫy bọn họ.
Đám Long Nhược Tuyết nhìn nhau, đi theo Mạc Phàm đi vào cánh cửa.
Ngoài cửa là một vùng quảng trường rộng, chủ điện giáo đường ở ngay giữa quảng trường.
Lúc này Hiên Viên Thai dẫn hai người đi từ trong gác chuông ra.
Chẳng qua so với đám Mạc Phàm, đám Hiên Viên Thai chật vật hơn nhiều.
Hai người bên cạnh Hiên Viên Thai đều bị thương, một người chỗ tay có một vết thương sâu tới xương, một người bị thương ở ngực, hai vết thương hình thành hình chữ “X”.
Trên vết thương là trắng bệch, giống như hủ thi chảy nước vàng.
Tuy hvd không bị thương, nhưng sắc mặt cũng vô cùng khó coi, nhất là nhìn thấy đám Mạc Phàm bình yên đi ra, hai mắt càng muốn phun lửa.
Cửa Chủ Điện, một người đàn ông trung niên Châu Âu mặc hắc y, tay cầm một gậy gỗ, khóe miệng nhếch lên tươi cười lạnh lùng.
- U Hồn, nhanh thả người của tôi ra đây, nếu không tối nay ông đừng nghĩ đến chuyện rời khỏi đây.
Hiên Viên Thai nhìn chằm chằm người đàn ông mặc hắc y trước Chủ Điện, tức giận nói.
Bọn họ ở trong gác chuông, có ông ta mà hai người vẫn bị thương, lúc này mới đi từ trong ra.
Trong hai gác chuông còn lại, chắc chắn tình huống còn tệ hơn bọn họ.
Có lẽ thực lực của đám ác linh không mạnh như bọn họ, nhưng quá khó chơi, nhỡ đâu xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, không phải không có cách nào ăn nói với Thanh Long m, mà Bạch Hổ của ông ta.
- U Hồn, ông ta là U Hồn sao?
Hiên Viên Thai vừa nhắc tới tên này, vẻ mặt đám Long Nhược Tuyết thay đổi.
- Sao thế, người này rất lợi hại sao?
Mạc Phàm tò mò hỏi.
- Ông ta là một trong những trưởng lão của Thần Điện, nghe nói trước khi ông ta gia nhập Thần Điện là Ma Pháp Sư nổi tiếng ở phương Tây, trong ban ân chiếm được năng lực quỷ thân, rất ít người có thể thương tổn được ông ta, thực lực chỉ dưới vương tử Carter, trên các trưởng lão khác rất nhiều, cho dù là Giang tư lệnh cũng chưa hẳn là đối thủ của ông ta.
Long Nhược Tuyết giải thích, trên mặt đều là vẻ thận trọng.
Thực lực của Giang Thành trên đội trưởng mỗi tiểu đội, U Hồn xuất hiện ở đây, nhiệm vụ tối nay của bọn họ không chỉ không có biện pháp hoàn thành, còn gặp nguy hiểm.
Mạc Phàm khẽ nâng mí mắt, trong mắt lóe lên lam quang, liếc mắt đánh giá U Hồn, nhanh chóng khôi phục như thường.
- Các hạ Hiên Viên Thai thân ái, tối nay Long Tổ các ông xông vào giáo đường của Thần Điện chúng tôi, chẳng lẽ ông không định cho chúng tôi câu trả lời thỏa đáng đã muốn dẫn người đi sao.
U Hồn nói tiếng Hoa Hạ, cười nói.
Cách dùng từ vô cùng lễ phép, nhưng tràn đầy ý trào phúng.
- Câu trả lời thỏa đáng, Thần Điện các ông ở nơi này làm gì, ông còn không rõ lắm sao, cần tôi vạch trần ra à?
Hiên Viên Thai nhíu mày, lạnh lùng nói.
- Ông muốn nói tới nghi thức hàng lâm sao, Long Tổ các ông đã biết, vì sao chúng tôi phải để các ông chạy thoát, các hạ Hiên Viên Thai thân ái, ông đúng là vô cùng hài hước.
U Hồn cười nói.
- Ông muốn là địch với Long Tổ chúng tôi sao?
Hiên Viên Thai nghiến răng nói.
- Là địch thì chưa đến mức, ông yên tâm, những thuộc hạ của tôi cùng lắm chỉ lưu lại chút dấu vết trên người Long Tổ các ông mà thôi, sẽ không giết bọn họ, đợi chúng tôi hoàn thành nghi thức hàng lâm xong, tất nhiên sẽ thả bọn họ ra, còn các ông, cũng mong các ông không rời đi, nếu không tôi khó đảm bảo Long Tổ các ông sẽ không phái người qua.
Trong mắt U Hồn lóe sáng ánh sáng lạnh liếc mắt nhìn đám Mạc Phàm một cái, ánh mắt này giống như thợ săn nhìn con mồi ở trong cái bẫy.
Có người Thanh Long, Bạch Hổ làm con tin, Long Tổ sẽ không dám can thiệp nghi thức của bọn họ.
Một khi nghi thức diễn ra thành công, Long Tổ gì đó, Hoa Hạ gì đó, dưới thánh kiếm của thiên sứ đại nhân bọn họ, một số thế lực đều bị xét xử.
- Ông đừng mơ!
Hiên Viên Thai nhìn chằm chằm U Hồn, vẻ mặt khó coi.
U Hồn nhếch miệng cười, vẻ mặt không sợ hãi.
- Các hạ Hiên Viên Thai thân ái, ông nghĩ rằng tôi dẫn các ông tới nơi này thì không chuẩn bị chút gì sao, nếu hôm nay các người đến đây, ai cũng đừng nghĩ đến chuyện chạy trốn.
- Đúng rồi, tối qua trưởng lão Kevin và Roa của Thần Điện bị người Long Tổ các ông giết chết, ba vị cô nương, nếu tôi đoán không sai, các cô vẫn còn là xử nữ, vậy trở thành vật chứa của nghi thức hàng lâm chúng tôi đi.
U Hồn liếc nhìn Long Nhược Tuyết, Thỏ Tử và Hồ Ly một cái, cười dâm nói.
Càng là thân thể cường đại, càng thừa nhận được lực lượng của thiên sứ hạ xuống.
Nếu Long Tổ đưa ba người trẻ tuổi đến, thân thể cường đại, ông ta không có lý do mà không nhận.
Vẻ mặt Long Nhược Tuyết, Thỏ Tử và Hồ Ly khẽ đổi, lông mày nhíu lại.
- U Hồn, ông đừng nghĩ đến chuyện đó.
U Hồn cười khẽ, cũng không tức giận, dời mắt nhìn về phía Hiên Viên Thai.
- Các hạ Hiên Viên Thai thân ái, nếu tôi nhớ không sai, Thanh Long và Bạch Hổ luôn bất hòa, nếu ông bắt lấy ba mỹ nữ tiểu thư trẻ tuổi này cho chúng tôi, tôi không những thả người Bạch Hổ các ông ra, tôi còn giúp ông giết đám người Thanh Long còn lại, không ai biết chuyện các ông từng làm, ngoại trừ Thần Điện của chúng tôi.
Sắc mặt đám Long Nhược Tuyết thay đổi, nhìn về phía Hiên Viên Thai đầy cảnh giác.
Một U Hồn đã rất nguy hiểm rồi, nếu Hiên Viên Thai muốn ra tay với bọn họ, hôm nay bọn họ thật sự xong đời rồi.
Mạc Phàm cũng nhướn mày, lạnh nhạt nhìn chằm chằm Hiên Viên Thai.
Hiên Viên Thai nhíu mày, lộ ra chút do dự.
Mạc Phàm làm bảy người tiểu đội Bạch Hổ ông ta bị thương, không khác gì tát ông ta một cái, không có một ai dám đối xử với Hiên Viên gia bọn họ như thế, quả thật ông ta muốn trả thù Mạc Phàm.
U Hồn thấy Hiên Viên Thai thay đổi sắc mặt, cười lạnh lùng, rót một chậu dầu vào lửa.
- Các hạ Hiên Viên Thai thân ái, ông suy nghĩ thế nào rồi, con của ông cũng là người của tiểu đội Thanh Long, những người này vừa chết, không phải Thanh Long sẽ là của Hiên Viên gia các ông sao?
- Tôi cảm thấy vẫn nên giết ông tốt hơn.
Hiên Viên Thai xoắn xuýt một lát, lạnh lùng nói.
Không phải ông ta không muốn thu thập Mạc Phàm, chỉ là ông ta không phải kẻ ngu.
Nếu toàn bộ tiểu đội Thanh Long chết ở đây, sau khi ông ta quay về không chỉ bị Long Tổ điều tra, còn có thể trở thành con rối của Thần Điện.
Ông ta nói xong quát lớn một tiếng, chân khẽ động, đá lát trên mặt đất lập tức nứt vụn như mạng nhện, cả người biến mất không thấy.
Khi xuất hiện lần nữa đã đến trước người U Hồn, năm ngón tay ông ta nắm chặt lấy, chân khí màu trắng nhanh chóng ngưng tụ thành cái đầu hổ há to miệng.
“Rống!” Tiếng kêu như hổ gầm vang lên, quả đấm của Hiên Viên Thai tạo ra sóng xung kích, như sao băng rơi xuống đất đánh mạnh về phía đầu U Hồn.
Cho dù là xe thiết giáp cũng bị một quyền này đập bể, càng không nói đến đầu người.
Khóe miệng U Hồn nhếch lên, trong mắt hiện lên khinh miệt, căn bản không để Hiên Viên Thai vào mắt, chỉ cười khẽ.
- Titan, Sindrara tay đi.
Ông ta vừa nói những lời này, Long Nhược Tuyết vừa nhẹ nhàng thở ra, lập tức hít vào một hơi khí lạnh.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]