Phương Tử Nhạc mới đắc ý chưa tới 3 giây, lập tức sửng sốt.
Phó viện trưởng Tôn lại càng sửng sốt.
Ông ta nhìn binh sĩ đi tới, trong mắt hiện lên vẻ bối rối.
Quan cấp cao đè chết người, viện trưởng Chương muốn cởi quân hàm của ông ta tuyệt đối có thể.
Nhưng một câu của Mạc Phàm, khiến viện trưởng Chương muốn cởi quân hàm của ông ta ra, ông ta thật sự không ngờ tới chuyện này.
- Đợi một chút, lão Chương, ông có ý gì thế?
Viện trưởng Tôn hỏi.
Hai binh lính lập tức dừng lại, nhìn về phía viện trưởng Chương.
- Những lời Mạc thiếu nói, cậu không có tư cách biết, cho nên cậu đừng hỏi nữa, cởi quân hàm của phó viện trưởng Tôn ra.
Viện trưởng Chương vẫy tay nói với hai binh lính.
Phó viện trưởng Tôn như bị sét đánh, thân thể chấn động.
Tuy ông ta là dân sự, nhưng hiểu trong bộ đội không có tư cách biết là gì.
Chắc là ông ta cũng vì câu nói vừa rồi, hoàn toàn bị hủy hoại rồi.
Hai binh sĩ tháo mũ, quân hàm, phù hiệu của phó viện trưởng Tôn, dẫn phó viện trưởng Tôn đi.
Trong phòng ngủ yên tĩnh dọa người, thậm chí không có ai dám thở mạnh, mọi người đều ngơ ngẩn nhìn chằm chằm Mạc Phàm.
Một câu, đại tá đều vô cùng cung kính.
Một câu, thượng tá bị cởi quân hàm.
- Lần này anh còn định tìm ai giúp đỡ đây?
Mạc Phàm dựa vào cửa sổ, uống một ngụm nước, lạnh nhạt hỏi.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689053/chuong-593.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.