Đám Sử Hàng cau mày, sắc mặt thay đổi, nhìn về phía cửa.
Một chàng trai cao gầy, khóe miệng nhếch lên đi vào trong.
Người đàn ông này khoảng 27 – 28 tuổi, mặc quân trang, nhưng không biết vì nguyên nhân gì mà không đeo quân hàm, cho nên không nhìn ra có quân hàm gì.- Anh là ai?
Sử Hàng có chút không kiên nhẫn nói.
Buổi sáng bị một giáo quan chỉnh như vậy, anh ta sớm đã đầy bụng lửa giận, lại bị huấn luyện viên xa lạ tới cửa gây sự, anh ta càng không vui.
- Tôi là ai các cậu không cần biết, nhưng các cậu xin nghỉ bệnh cũng vô dụng.
Người đàn ông cười khinh thường nói.
- Anh không phải là huấn luyện viên của chúng tôi, có tác dụng hay không không do anh định đoạt.
Phương Nhân Hiếu hừ lạnh một tiếng nói.
- Quả thật tôi không phải huấn luyện viên của các cậu, nhưng huấn luyện viên của các cậu là cấp dưới của tôi, Tiểu Trương, vào đi.
Khóe miệng người đàn ông cong lên, nói về phía cửa.
Ở cửa, một người đàn ông đi vào.
Người đàn ông này vừa tiến vào, sắc mặt đám Sử Hàng thay đổi, ngay cả Trần Huyền Phong cũng nhíu mày.
Rõ ràng người đàn ông này là huấn luyện viên ép bọn họ chạy marathon hôm nay.
Sắc mặt huấn luyện viên Trương lạnh lùng, chào người đàn ông kia một cái.
- Ba người này do cậu dạy sao?
Người đàn ông kia liếc mắt nhìn đám Sử Hàng một cái, nói.
- Đúng vậy.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689050/chuong-590.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.