- Nhưng mà cậu chắc chắn muốn đánh cược với tôi sao?
Dư Bân cười, xác nhận.
- Bắt đầu đi.
Mạc Phàm cười khinh thường nói.
Chỉ là một Dư Bân, hắn hoàn toàn không cần để ý.
Nhưng nếu Dư Bân tìm hắn gây phiền phức, vậy anh ta sẽ là trò tiêu khiển trước khi diệt Lâm gia.
Lưu Phỉ Phỉ nhíu mày, kéo áo Mạc Phàm.
Trong vali của cô chỉ có một ít nội y, quần áo và đồ trang điểm, nhẹ đến mức cô có thể nhấc bằng một tay, Mạc Phàm lại đánh cược với Dư Bân chuyện này.
- Yên tâm đi, không sao đâu.
Mạc Phàm cười nói với Lưu Phỉ Phỉ.
- Không sao?
Khóe miệng Dư Bân hơi nhếc lên, vẻ mặt khinh thường.
Phiền phức của tiểu tử này ở ngay trước mắt, còn không tự mình hiểu lấy.
Anh ta chớp chớp mắt, trong mắt lóe lên giảo hoạt.
- Tôi thấy cậu sảng khoái như vậy, vì tránh để người ta cảm thấy tôi như học trưởng bắt nạt tân sinh viên, tôi sẽ tìm một nhân chứng cho cậu.
Anh ta khoát tay với một tiểu đệ cách đó không xa, tiểu đệ kia vội vàng chạy như điên tới.
Anh ta nói nhỏ vài câu với tiểu đệ này, tiểu đệ vội vàng rời đi, khi quay trở về dẫn theo hai thanh niên mặc trang phục ngụy trang.
Tuổi của hai thanh niên mặc trang phục ngụy trang xấp xỉ với Mạc Phàm, nhưng một người trong đó đã có tóc hoa râm, hai mắt vô thần, cả người giống như cà nhiễm sương.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689026/chuong-566.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.