“Bùm!”
Một tiếng vang thật lớn, vách tường đối diện Âm Long nổ tung, bức tường vỡ ra, vẻ mặt Mạc Phàm lãnh khốc đi tới.
Không khí xung quanh như nước sôi trào.
Mắt hắn sáng như đuốc, nhìn chằm chằm Âm Long cách đó không xa.
- Ông là Âm Long?
- Tiểu tử, không ngờ cậu thật sự có thể tìm được đến đây.
Âm Long híp mắt, cằm khẽ nâng lên, nhìn chằm chằm Mạc Phàm với vẻ kiêu ngạo.
- Tôi nói rồi, chỉ cần ông ở Đông Hải, tôi có thể tìm được ông, lần này ông đừng nghĩ đến chuyện chạy trốn.
Mạc Phàm lạnh nhạt nói.
Giống như tìm được Âm Long, đơn giản như tìm gái trong kỹ viện.
- Vậy thì thế nào, nếu tôi không rời đi, thì có nghĩa tôi có thực cầm lại thứ thuộc về mình.
Âm Long tự tin nói.
Ông ta có thể đứng thứ 49 trên Hắc Bảng, đó là chứng minh thực lực tốt nhất.
Đương nhiên đây không phải là thực lực chân chính của ông ta, người nào sẽ để lộ toàn bộ thực lực trước mặt người sống đây.
Nếu ông ta nguyện ý, đứng trước 20 trên Hắc Bảng cũng không thành vấn đề.
- Đồ của ông, ông muốn nói Thái Âm Thần Thạch không phải là của Vu Thần Giáo sao?
Mạc Phàm nhướn mày, hơi bất ngờ nói.
- Vu Thần Giáo sẽ có thứ này sao, bọn họ chỉ là quân cờ dùng để kích hoạt tảng đá này mà thôi.
Âm Long cười khinh thường nói.
Nếu là Vu Thần Giáo trước đây, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689012/chuong-552.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.