Không chỉ Thiên Thành Diệt chạy ra ngoài, trong đám người vây xem, tiếng động cơ cũng vang lên theo.
Một chiếc du thuyền và một chiếc phi cơ trực thăng chở Liễu Như Tùng, Hoàng Thiếu Nguyệt và Bạch Vô Hận, bỏ chạy theo hướng ngược lại với Thiên Thành Diệt.
Thiên Thành Diệt đều bị Mạc Phàm đánh chạy, bọn họ còn ngây ngốc ở đây, đợi chết sao?
Mạc Phàm nhìn lướt qua Thiên Thành Diệt và đám Hoàng Thiếu Nguyệt, trong mắt chớp lóe hàn quang, thản nhiên nói:
- Lúc này còn muốn chạy?
Lần trước Thiên Thành Diệt đến biệt thự số 9, làm người nhà hắn bị thương, còn bắt nhiều ngư dân ở Đông Hải như vậy.
Đám Hoàng Thiếu Nguyệt cũng đi theo gây khó dễ từ trong, muốn diệt Mạc gia bọn họ, hắn có thể để bọn họ chạy thoát sao?
- Ai cũng đừng nghĩ đến chuyện chạy!
Âm thanh như sấm vang lên liên tục, tản ra xung quanh, truyền vào trong tai mọi người.
Nghe thấy âm thanh này, khuôn mặt tinh xảo của Hoàng Thiếu Nguyệt trắng xanh.
Trong lòng Liễu Như Tùng và Bạch Vô Hận hồi hộp, mặt xám như tro tàn, mồ hôi trên trán chảy ròng ròng xuống.
- Nhanh lên, nhanh rời khỏi nơi này!
Hai người vội vàng giục người lái.
Hai người bọn họ một người Liễu gia một người Bạch gia, chỉ cần có thể chạy về gia tộc, còn sợ Mạc Phàm đánh đến gia tộc bọn họ sao?
Nhưng nếu bị Mạc Phàm bắt được, bọn họ chỉ có đường chết.
Sắc mặt Thiên Thành Diệt cũng không đúng lắm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688955/chuong-495.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.