- Tiểu Phàm!
- Mạc tiên sinh?
Trên tảng đá hình bàn tay, đám cha Mạc Phàm không nhìn thấy người, nhưng nghe ra giọng của Mạc Phàm, vẻ mặt đều sửng sốt.
Lúc này Mạc Phàm hẳn là đang ở Vu Thần Sơn bế quan, Vu Thần Sơn cách Đông Hải hơn ngàn dặm, đi máy bay cũng phải mất mấy tiếng, vậy mà giọng nói của hắn xuất hiện ở đây.
- Là con!
Giọng nói trầm thấp như sấm sét không dứt.
Những lời này vừa nói ra, tảng đá màu đỏ tím trên cổ Tiểu Vũ sáng lên, tảng đá khẽ lung lay.
Hồng quang tỏa ra, khí tức vô cùng cường đại như sóng biển ngập trời, từng đợt từng đợt, mênh mông mà ra trong hồng quang.
Hồng quang trướng cao như một người, hóa thành một người đứng bên cạnh Tiểu Vũ, đúng là Mạc Phàm.
Tiểu Vũ ngẩng đầu, trên mặt vẫn còn nước mắt, hai mắt cô ngơ ngẩn nhìn Mạc Phàm.
Trong đôi mắt đẫm lệ của cô đã có kích động và khiếp sợ.
Cô gọi một tiếng, anh trai thật sự chui từ trong đá ra.
- Anh, cuối cùng anh cũng đến rồi.
Cô nhào vào trong lòng Mạc Phàm.
- Anh nói rồi, em gọi anh, cho dù cách thiên sơn vạn thủy, anh đều quay về, lần sau gọi sớm một chút, có nghe thấy không.
Mạc Phàm vỗ lưng Tiểu Vũ đầy cưng chiều, nói.
- Dạ!
Tiểu Vũ ngoan ngoãn gật đầu.
Mạc Phàm trấn an Tiểu Vũ xong, nhìn thoáng qua tảng đá hình bàn tay khổng lồ nắm lấy mọi người, trong con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688940/chuong-480.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.