Quả đấm của Tần Kiệt không tự chủ được nắm chặt lại, trong con ngươi lộ ra lo lắng.
Từ khi anh ta quen Mạc Phàm, không có ai có thể trở thành địch của Mạc Phàm.
Vậy mà một chưởng của vu chủ này lại làm Mạc Phàm tránh né, thật sự quá đáng sợ rồi?
Trong lòng Hà Thi Thi vui vẻ, giống như thấy được hi vọng báo thù.
Cô ta giao thủ với Mạc Phàm hai lần, chưa từng thấy Mạc Phàm như vừa rồi.
- Mạc Phàm, không phải cậu rất lợi hại sao, dưới tay vu chủ chúng tôi cũng chỉ như vậy, vậy mà không dám đỡ một chưởng của vu chủ chúng tôi.
Hà Thi Thi cười khinh thường nói.
Một câu không chỉ giẫm mạnh Mạc Phàm dưới chân, còn vô hình vỗ mông ngựa Vu Thiếu Huyền.
Vu Thiếu Huyền lộ ra vẻ thất vọng, anh ta tưởng rằng Mạc Phàm rất lợi hại, không ngờ cũng chỉ như vậy, thậm chí còn không đỡ được một chưởng của anh ta.
- Mạc Phàm, tôi nói rồi, cậu quá kiêu ngạo.
- Kiêu ngạo?
Mạc Phàm hơi nhếch miệng, cười nói.
Hắn nhìn thoáng qua tay mình, hắn vừa tiếp xúc với luồng khí xoáy màu đen kia, linh khí trên tay lại bị luồng khí xoáy nuốt lấy.
Chỉ trong phút chốc, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Vu Thiếu Huyền.
- Thái Âm Vu Thể? Chẳng trách huyết tế vào hôm nhật thực.
Vu Thiếu Huyền nhướn mày, trong mắt lộ ra vẻ bất ngờ.
- Vậy mà cậu biết Thái Âm Vu Thể?
Thái Âm Vu Thể là một trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688933/chuong-473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.