- Lão đại, có phải phía dưới là một vùng hồ sâu hay không?
Sau khi Mạc Phàm và Tần Kiệt biến mất, Liệt Hỏa đứng ở cửa khoang cabin, nhìn biển mây sâu không thấy đáy phía dưới, ngơ ngẩn mở miệng hỏi.
Độ cao trung bình của Vân Châu cỡ 5000 mét so với mặt nước biển, cho dù máy bay vận tải của bọn họ bay thấp một chút, cách mặt đất cũng phải mấy trăm mét.
Nhảy từ độ cao mấy trăm mét xuống, ngay cả dù để nhảy cũng không dùng, trừ phi là cái hồ sâu, nếu không cho dù là một khối thiết ghồ ghề cũng sẽ bị rơi thành mảnh nhỏ, càng không nói đến con người.
- Cậu muốn thử xem không?
Liên Thành tức giận nói.
Liệt Hỏa liếc mắt nhìn biển mây mênh mông bên ngoài cabin, nuốt nước bọt, quyết đoán lắc đầu.
- Lão đại, hai người bọn họ nhảy xuống như vậy có chết hay không?
- Tiên Thiên Tông Sư đâu đơn giản như cậu nghĩ?
Liên Thành lạnh lùng liếc mắt nhìn Liệt Hỏa một cái, nói.
Nghe nói Tiên Thiên Tông Sư ngưng tụ nội khí đến trình độ nhất định, hoàn toàn có thể huyễn hóa nội khí thành hình, hóa thành dù có thể giống như nhảy dù, huyễn hóa thành cánh có thể giống như chim giương cánh bay lượn.
- Vậy chúng ta làm sao bây giờ, lão đại?
- Câm miệng của cậu lại, cẩn thận một chút, Vu Thần Sơn này không đơn giản như vậy.
Liên Thành nghiêm túc nói.
Bọn họ vừa đến Vân Châu không lâu, liền gặp hai con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688917/chuong-457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.