Mạc Phàm nhướn mày, trong mắt chớp lóe lam quang, liếc mắt nhìn binh lính này một cái.
Binh lính này khoảng 25, 26 tuổi, hai tay để sau gáy, thân thể nửa nằm, miệng còn ngậm một cái tăm, bắt chéo hai chân, vẻ mặt thoải mái.
- Anh đang nói chúng tôi sao?
Mạc Phàm hỏi.
- Trừ hai người ra còn ai nữa, nếu là đi du lịch, nhanh xuống đi, đừng chậm trễ chúng tôi cất cánh.
Liệt Hỏa binh lính này khoát tay, không kiên nhẫn nói.
- Nếu anh đi ngăn cản Tế Tự của Vu Thần Giáo, chúng tôi sẽ không lên nhầm phi cơ.
Mạc Phàm lạnh nhạt nói.
- Tiểu tử, cậu biết không ít đâu nhỉ, nếu biết chúng tôi đi tìm Vu Thần Giáo gây phiền phức, còn không xuống, muốn bị bắn nát à?
Liệt Hỏa híp mắt, hơi bất ngờ nói.
Hai người như vậy, ngay cả vật hi sinh cũng không đảm đương nổi, chỉ có thể bị bắn nát.
- Nếu tôi đi xuống, tất cả các anh đều một đi không về, cho dù tôi đi, trong số các anh cũng có người ở lại đó vĩnh viễn, nếu có sức lực thì kiểm tra trang bị của mình đi, ví dụ như mặt nạ phòng độc.
Mạc Phàm thản nhiên nói.
Kiếp trước, Vu Thần Giáo Tế Tự thành công, nếu những binh lính này đến Vu Thần Sơn chấp hành nhiệm vụ, hơn phân nửa đều thành tế phẩm.
Mạc Phàm vừa nói những lời này, gần như tất cả binh lính đều nhướn mày, nhất là Liệt Hỏa.
- Lão Trương, anh nghe đứa bé này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688913/chuong-453.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.