Mạc Phàm nhìn biểu cảm của hai lão gia tử, nhướn mày.
- Xem ra tôi hỏi đúng người rồi.
- Mạc tiên sinh, không phải cậu gặp người của Vu Thần Giáo, còn trúng nguyền rủa của bọn họ đấy chứ?
Tần lão gia tử nhíu mày, hỏi.
- Đúng là tôi có trúng nguyền rủa, nhưng không phải Vu Thần Giáo hạ.
Mạc Phàm cũng không giấu diễm, nói chi tiết.
Sắc mặt Tần lão gia tử và Lạc Phi vẫn âm u, xuất hiện vẻ lo lắng.
Nguyền rủa còn phiền phức hơn hạ độc, một khi dính vào người rất khó giải trừ.
- Tiểu tử, cậu muốn tìm Vu Thần Giáo giải nguyền rủa giúp cậu sao?
Vu Thần Giáo am hiểu giải trừ nguyền rủa, tất nhiên hai người bọn họ đều biết.
- Tôi sẽ tự giải nguyền rủa, bây giờ chỉ thiếu hai loại nguyên liệu, nhưng mà tôi giết hai trưởng lão và một hộ pháp của Vu Thần Giáo, thánh nữ của bọn họ cũng bị tôi giết một lần…
Mạc Phàm lấy Vu Nha kia ra, nói đại khái chuyện xảy ra ở Lỗ gia cho bọn họ nghe.
- Cái gì?
Lạc Phi vốn sửng sốt, sau đó vỗ mạnh xuống bàn đá.
- Tiểu tử, giết khá lắm, cho dù cậu không luyện chế ra pháp bảo, lần này lão tử cũng phục cậu.
Vu Thần Giáo lấy người sống làm Tế Tự, là một trong những tà phái ít ỏi ở Hoa Hạ.
Bắc Xuyên gần sát Vân Châu, thường sẽ có người của Vu Thần Giáo ra vào Bắc Xuyên!
Lúc trước Bắc Xuyên xảy ra một chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688907/chuong-447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.