Đám người Mạc Phàm nhìn nơi phát ra âm thanh, ở cầu thang trong biệt thự.
Hà Thi Thi buộc tóc đuôi ngựa, trên người mặc áo da liền thân màu đen, trên chân là một đôi ủng da.
Bộ quần áo dán sát vào đường cong hoàn mỹ của cô ta, giống như chế tác vì suy nghĩ độc đáo.
- Thi Thi, tối muộn rồi, em mặc bộ quần áo này làm gì?
Vẻ mặt Lỗ Lão Hổ ngây ngốc, hỏi.
Trong mắt Hà Thi Thi hiện lên chút ánh sáng lạnh, liếc mắt nhìn Lỗ Lão Hổ một cái, sau đó nhìn về phía Mạc Phàm.
- Mạc Phàm, tốt nhất là cậu nên thả bà ấy ra, nếu không chắc chắn hai người này sẽ chết.Hà Thi Thi nhìn thoáng qua trên lầu, lạnh lùng nói.
Bên cạnh cầu thang bảo vệ ở tầng hai, con trai Lỗ Lão Hổ chậm rãi đi tới.
Sắc mặt tiểu tử này xanh mét, giống như người chết, trong mắt lóe sáng hung lệ, khóe miệng còn xuất hiện tươi cười vô cùng quỷ dị, miệng liên tục phát ra tiếng cười hì hì.
Gương mặt tà dị làm người ta sởn gai ốc.
Một tay đứa bé này cầm dao, tay còn lại nắm lấy mẹ Lỗ Lão Hổ hôn mê bất tỉnh, đứa bé còn là vị thành niên, nhưng cậu ta xách mẹ Lỗ Lão Hổ như xách con gà con, kéo ra ngoài.
Dao găm trong tay đứa bé này để ngang ở cổ mẹ Lỗ Lão Hổ, đợi Hà Thi Thi ra lệnh, con dao này sẽ gặp máu tươi.
- Tiểu Hổ, con đang làm gì thế, nhanh bỏ bà nội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688892/chuong-432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.