Lỗ Lão Hổ và Mộc Phong Nhạc nhìn Mạc Phàm vẫn không nhúc nhích, trên mặt càng lo lắng nhiều hơn.
- Chắc lần này xong đời rồi.
- Vị đại sư này, Lỗ gia tôi ngoại trừ bảo vật này, còn có đồ gia truyền khác, chỉ cần bà giải Hàng Đầu Thuật trên người Mạc tiên sinh và mẹ tôi, lập tức rời đi, Lỗ Lão Hổ tôi nguyện ý dâng toàn bộ bảo vật của Lỗ gia.
Ánh mắt Lỗ Lão Hổ âm tình bất định một lát, nói.
- Lỗ Lão Hổ, ngày ấy tôi tìm cậu muốn cái răng này, nếu cậu đưa cái răng này cho tôi, tất nhiên sẽ không có chuyện ngày hôm nay, nhưng cậu rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, bảo vật Lỗ gia này còn cần cậu cho tôi à, tôi không chỉ muốn bảo vật Lỗ gia các người, còn muốn mạng tất cả những người ở đây.
Lão phụ cười nói, trong mắt đều là tàn nhẫn.
Vẻ mặt Lỗ Lão Hổ ngẩn ra, bỗng nhiên nhớ tới chuyện gì đó.
Nửa năm trước, ông ta gặp một lão phu nhân vừa già vừa xấu ở trên đường, cầm một cây gậy trong tay.
Phụ nhân này hỏi ông ta có phải trong nhà có đồ gia truyền là một cái răng thú hay không, ông ta thấy lão phu nhân lạ mặt liền không để ý đến.
Lão phu nhân này nói thêm một câu, nếu như đưa răng thú cho bà ta, sẽ không bị tai bay vạ gió.
Lúc ấy ông ta không để ở trong lòng, bảo người ta đuổi lão phu nhân đó đi.
Lỗ gia bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688889/chuong-429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.