- Không phải quỷ tà thì là bệnh, đến đó sẽ biết, trái lại ông thì sao?
Mạc Phàm nheo mắt, trong con ngươi hắn lóe lên lam quang, hắn liếc mắt nhìn Lỗ Lão Hổ một cái.
- Gần đây ông cảm thấy có gì khác không?
Lỗ Lão Hổ bị Mạc Phàm nhìn chăm chú như vậy, vẻ mặt ngẩn ra, trái tim treo cao.
- Mạc tiên sinh, tôi bị sao thế, không phải tôi mắc bệnh kỳ lạ gì đấy chứ?
Khi ông ta thấy mẹ ông ta phát bệnh bộ dạng vô cùng thống khổ, quả thực sống không bằng chết.
- Có phải vận khí ông biến tệ, tình hình thân thể rất kém, tính tình hay tính cách dị thường, xuất hiện ảo giác nghe lầm, thân thể ứ xanh và có triệu chứng không hiểu hay không?
Sắc mặt Lỗ Lão Hổ trầm xuống trong chớp mắt, mồ hôi như hạt đậu chảy từ trên trán ông ta xuống, chỉ trong phút chốc cả người ông ta như ngâm trong nước.
Rất lâu sau, Lỗ Lão Hổ nuốt nước bọt.
- Mạc tiên sinh, tôi dính tà vật gì sao?
- Ông sao?
Mạc Phàm vừa định mở miệng, xe dừng lại.
- Mạc tiên sinh, đến nơi rồi, chúng ta đi xem tình hình của mẹ và con trai tôi trước, tôi thì không sốt ruột.
Lỗ Lão Hổ lấy một chiếc khăn tay ra lau mồ hôi, bình tĩnh nói.
- Ừm!
Mạc Phàm gật đầu đồng ý.
Ông chủ Lỗ này để đầu bóng loáng, vẻ mặt hung dữ, nhìn không giống người tốt gì, nhưng tâm địa không tệ lắm.
Ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688883/chuong-423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.