Mạc Phàm vừa mới nói xong, một đám người bao gồm cả người đàn ông béo kia, bất luận nam nữ già trẻ đều quỳ trước mặt Mạc Phàm, như quân bài Domino, không ít người ch ảy nước mắt.
- Cảm ơn Mạc đại sư cứu Khương thị nhất mạch chúng tôi.
- Cảm ơn cậu, Mạc đại sư!
…
Âm thanh bi thương vang vọng giữa núi rừng, giống như cảm xúc tích lũy ngàn năm bùng phát vào lúc này.
Chim trong núi rừng cũng không còn kêu nữa, chỉ còn âm thanh khóc lóc than thở của Khương gia.
Tiểu hồ ly đứng trên vai Mạc Phàm, hai cái tai nhọn hoắt dựng thẳng, trong mắt tràn đầy vẻ mơ màng.
Vẻ mặt Mộc Phong Nhạc sửng sốt, nhìn những người Khương gia này, trên mặt tràn đầy thương hại.
Đường đường là Khương gia thượng cổ, hậu nhân của Thần Nông, lại bị một đám thổ phỉ nô dịch ngàn năm.
Toàn là đối tượng để Hoàng gia tiết dục, phát ti3t lửa giận, chuột trắng nhỏ thí nghiệm dược liệu và hạ cổ, loại bi thương và tuyệt vọng này không phải người thường có thể cảm nhận được.
Đừng nói ngàn năm, vài chục năm đã không chịu nổi.
Mạc Phàm nhíu mày, khoát tay với những người này.
- Đều đứng dậy cả đi, các người đã được tự do, không còn Hoàng gia nữa, muốn sống như thế nào thì sống như thế đó đi.
Hắn dứt lời rất lâu, mới có người lau lệ lục tục đứng dậy.
Tên béo được Mạc Phàm cứu lúc trước đi đến bên cạnh Mạc Phàm, lấy ra một hộp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688880/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.