Hoàng Kình Thương đắc ý một lát, kiêu ngạo liếc nhìn Mộc Phong Nhạc bên cạnh khói độc.
- Cậu là tiểu tử Mộc gia đúng không, cậu biết mục đích Phạm Nhất Trần tới Hoàng gia chúng tôi là gì không, nói cho tôi biết, tôi sẽ cho cậu chết thoải mái chút.
Giết người Hoàng gia còn dám ở Hoàng gia, chắc chắn có mục đích.
Mắt Mộc Phong Nhạc mở to, mắt đảo liên tục, nước mắt gợn sóng bên trong.
Anh ta từng nghe nói đến Ngũ Độc Phiên của Hoàng gia rồi, vừa rồi anh ta cho rằng mình sắp chết, ai biết Mạc Phàm thêm pháp thuật với anh ta, cứu anh ta một mạng, còn Mạc Phàm thì rơi vào trong khói độc.
Anh ta xem như bị Mộc gia vứt bỏ, cơ bản là một phế vật, từng giúp Hoàng gia tính kế Mạc gia, nhưng Mạc Phàm lại xả thân cứu anh ta.
- Chuyện này, chuyện này…
Anh ta không thể hiểu nổi.
- Tiểu tử, cậu không nghe thấy tôi nói chuyện với cậu sao, có phải cậu muốn nếm thử tư vị ngũ độc cắn tim như tiểu tử này đúng không?
Hoàng Kình Thương thấy Mộc Phong Nhạc không trả lời, lông mày tuyết trắng nhíu lại, phẫn nộ hỏi, giọng như sư tử rống.
Lúc này Mộc Phong Nhạc mới ngây ngốc quay đầu lại, lạnh lùng nhìn Hoàng Kình Thương chăm chú.
- Ông giết tôi là được, tôi không biết gì cả.
Anh ta và Mạc Phàm không tính là bạn, thậm chí bọn họ còn là kẻ thù.
Nhưng Mạc Phàm cứu anh ta một mạng, anh ta phải trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688868/chuong-408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.