“Phịch!”
Mộc Phong Nhạc không chịu nổi áp lực này ngã xuống đất, trong chớp mắt quần áo ướt đẫm, như ngã vào trong nước.
Ngay cả tiểu hồ ly trốn trong túi Mạc Phàm cũng sợ hãi.
- Mộc Đầu, có phải chúng ta gặp rắc rối rồi không?
Khí thế của ba người này quá mạnh mẽ, mạnh đến mức nó muốn nhận sai, sớm biết thế đã không giết mấy người kia.
- Gặp rắc rối là bọn họ.
Vẻ mặt Mạc Phàm như thường, lạnh nhạt truyền âm cho tiểu hồ ly, ánh mắt nhìn lướt qua tam phương.
- Tiểu hồ ly anh muốn ở ngay trong túi tôi.
Mạc Phàm nói với Tôn Vô Địch.
Tôn Vô Địch nhíu mày.
- Huyết Linh Chi trăm năm, Bạch Liên trăm năm ông muốn ở đây.
Mạc Phàm nhìn chằm chằm Trương Vấn Thiên nói.
Ngón tay hắn sáng lên, mấy khối Huyết Linh Chi trăm năm Bạch Liên trăm năm, nhân sâm trăm năm và một số linh dược xuất hiện, đám linh dược này trôi nổi trong không trung, trôi nổi quanh người Mạc Phàm, giống như có ma thuật biến đổi.
Mọi người đều khiếp sợ, tiểu tử này lấy đâu ra nhiều dược liệu như vậy, vì sao dược liệu lại bay lên như vậy?
- Đây là nhẫn trữ vật trong truyền thuyết sao?
Ngay cả mắt đám người Hoàng Kình Thương cũng sáng lên, lộ ra tham lam.
Hoàng gia truyền thừa ngàn năm, cũng chỉ có linh thú ngàn năm, không có một cái nhẫn trữ vật nào.
Hai người Tôn Vô Địch và Trương Vấn Thiên thì không có linh thú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688865/chuong-405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.