Vẻ mặt hai đệ tử Hoàng gia ngẩn ra, sắc mặt vô cùng khó coi, giống như gan heo bị phơi nắng vài ngày, trên mặt không còn đắc ý khi trêu đùa đám Mạc Phàm nữa.
- Ông chủ Lỗ, chúng tôi không biết Phạm công tử là bạn của ông.
Một người trong đó cẩn thận nói, thở cũng không dám thở mạnh.
Nếu biết Mạc Phàm có giao tình với ông chủ Lỗ, còn rất sâu, chắc chắn bọn họ không dám để Mạc Phàm ở nơi đó, còn ngăn cản Mạc Phàm ở bên ngoài nhà hàng.
- Hiện giờ biết rõ rồi chứ, biết nên làm thế nào chưa?
Ông chủ Lỗ lạnh lùng nói.
Hai người thoáng nhìn nhau, cùng hiểu ngầm đi đến bên cạnh Mạc Phàm, cúi đầu không dám nhìn Mạc Phàm.
- Phạm công tử, chúng tôi có mắt không nhìn thấy Thái Sơn, mong cậu đại nhân đại lượng, không chấp nhặt với đám hạ nhân chúng tôi.
Hai người này luôn cúi đầu, Mộc Phong Nhạc ở bên cạnh Mạc Phàm như trút được giận, lạnh lùng nhìn hai người này chằm chằm.
Hôm nay hai người này luôn gây khó dễ cho anh ta, ở nơi tồi tàn, con mẹ nó cơm cũng không cho ăn, anh ta đã sớm không chịu nổi.
Không phải vừa rồi rất hung hãn sao, sao không hung hãn tiếp đi?
- Phạm công tử, cậu xem xử lý hai người này thế nào, ở đây tôi còn có chút tư cách nói chuyện.
Ông chủ Lỗ vỗ ngực, tự tin nói.
Ông ta ở Đông Hải xấu mặt mà về, nhưng ở Tấn Châu Hoa Bắc, Lỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688849/chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.