Mạc Phàm nhìn lướt qua cốt kiếm trong tay đại hán mặt sẹo.
Quả thật nguyên liệu làm ra pháp khí này có chút đặc biệt, hắn liếc mắt một cái nhưng không nhìn ra là luyện chế từ cái gì, hắn không phải là phàm vật.
Nhưng vẻ mặt hắn như thường, không sợ hãi.
Uy lực mạnh yếu của pháp khí, cũng phải xem thực lực của người nắm giữ.
Tâm niệm hắn khẽ động, Hoàng Tuyền Thạch treo bên hông sáng lên, một vòng bảo vệ ngũ sắc lập tức xuất hiện trước người hắn.
Đại hán mặt sẹo nhướn mày, nếu Mạc Phàm dùng pháp khí khác hắn còn kiêng kị vài phần.
Nhưng pháp khí hình mai rùa, anh ta thích nhất.
Cô bé buổi sáng cũng có một cái mai rùa, bị hắn dùng kiếm đâm thủng cái mai đó.
Lúc trước có một hòa thượng Thiếu Lâm Tự tới đây muốn anh ta phóng hạ đồ đao, hòa thượng này đã là Hoành Luyện đại sư, đao thương bất nhập, ngay cả đạn cũng không làm gì được ông ta.
Kết quả bị một kiếm của anh ta chém bay đầu.
Nếu tiểu tử này cũng là mai rùa, vậy anh ta an tâm rồi.
- Tiểu tử, mày có thể đi chết đi.
Đại hán mặt sẹo cười đắc ý nói.
“Rầm!” Kiếm khí màu xám trắng chém lên màn hào quang bao quanh người Mạc Phàm, màn hào quang như nước hãm sâu vào trong nửa thước.
Thấy kiếm khí sắp chém lên đầu Mạc Phàm qua màn hào quang, ngũ sắc trên màn hào quang phóng ra.
Chỉ trong chớp mắt, kiếm khí màu xám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688836/chuong-376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.