Tươi cười trên mặt tên vô lại cứng đờ, lông mày nhíu chặt lại.
Mỗi tháng người tới Tê Phượng Trấn tìm đứa bé không 100 cũng mấy chục, phần lớn là lấy danh nghĩa đi du lịch.
Chưa có người nào nói rõ là tới tìm người, còn nói thẳng ra như vậy.
Ông ta đánh giá Mạc Phàm vài lần, lập tức thoải mái.
Mạc Phàm nhìn khoảng 16, 17 tuổi, còn là học sinh, chưa trải đời nhiều lắm.
Hiện giờ lại mất anh em chị em gì đó, đang trong thời gian nổi nóng, nhanh mồm nhanh miệng là quá bình thường.
Nhưng không thể không nói, tiểu tử này quá ngu ngốc quá khờ dại, hoàn toàn không biết câu nói vừa rồi nguy hiểm như thế nào.
Lúc này chỉ cần một câu của ông ta, người trên xe này đều xong rồi.
- Anh bạn trẻ, lá gan rất lớn đó, dám tới nơi này tìm người, chúng ta làm giao dịch đi, để hai vị mỹ nữ này ngủ với tôi vài tối, cậu nói cho tôi biết người các cậu muốn tìm trông như thế nào, tên là gì, tôi mang cậu ta ra ngoài giúp cậu? Nói cách khác, chỉ cần tôi kêu lên một tiếng, hôm nay các người đừng nghĩ rời khỏi đây.
Tên vô lại nhìn ngực Chu Hiệt và Gia Cát Nguyệt chăm chú cười nói.
Chơi hai cô bé này trước rồi nói sau, còn người bọn họ muốn tìm, nếu vào Tê Phượng Trấn, đâu còn đạo lý rời đi?
Gia Cát Nguyệt và Chu Hiệt bị tên vô lại này nhìn chằm chằm, lông mày nhíu lại, trên mặt có chút tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688831/chuong-371.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.