- Tôi nhớ anh từng nói, hạ cổ cha tôi cũng có một phần Mộc gia anh đúng không?
Mạc Phàm nhìn Mộc Phong Nhạc chăm chú, lạnh giọng hỏi.
Mộc Phong Nhạc ước gì có thể tát mình mấy cái, vì sao vừa rồi miệng anh ta lại tiện như vậy?
- Thông tin về Mạc gia là Mộc gia chúng tôi cung cấp, hạ cổ thì tôi vừa mới biết, Mạc thần y tha mạng, Mộc gia chúng tôi có một số bảo bối dùng để tu đạo, chỉ cần Mạc tiên sinh tha cho tôi một mạng, tôi nguyện ý tặng mấy thứ này cho cậu.
Mộc gia bọn họ là đại gia tộc ở Giang Nam, tất nhiên biết Tu Đạo Giả tồn tại ở Hoa Hạ.
Mạc Phàm vừa ra tay, chắc chắn đạo thuật vô cùng cao minh.
- Muốn sống, lấy yêu linh 500 năm trở lên ra đây.
Mạc Phàm lạnh nhạt nói.
Tụ Linh Trận chỉ thiếu Trận Linh, thì có thể bố trí viên mãn rồi.
Nếu Mộc Phong Nhạc có thể lấy thứ này ra, chỉ cần Mộc gia không tự tìm đường chết nữa, cũng không phải không thể tha cho anh ta.
Sắc mặt Mộc Phong Nhạc trầm xuống, anh ta biết yêu linh là gì.
Trong kho Mộc gia bọn họ, trái lại là linh dược mấy trăm năm thì có, yêu linh 500 năm đi đâu tìm?
- Bác sĩ Mạc, linh dược 500 năm được không?
- Vậy anh đi chết đi.
Mạc Phàm giơ tay lên, hạ tay về phía Mộc Phong Nhạc, như cự thạch trời giáng vạn quân, kình phong nổi lên bốn phía.
Giết Mộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688810/chuong-350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.