Tươi cười trên mặt Hoàng Thiếu Thiên mất đi, dời mắt nhìn Mạc Phàm.
- Cậu là ai?
Hoàng Thiếu Thiên hỏi.
Mạc Phàm cười lạnh lùng, hạ cổ với cha hắn, muốn khiến hắn cúi đầu, vậy mà không biết hắn là ai.
- Tôi là người muốn giết các người.
Mạc Phàm bình tĩnh nói, trong mắt lóe lên ánh sáng lạnh, nhìn chằm chằm Hoàng Thiếu Thiên và Mộc Phong Nhạc nói.
- Giết chúng tôi, ha ha.
Đám Hoàng Thiếu Thiên cười.
- Hoàng thiếu, không phải tên ăn mày này là kẻ điên đấy chứ, nhanh bảo bảo vệ bắt cậu ta lại.
Hai tay mỹ nữ tóc hồng ôm lấy cổ Hoàng Thiếu Thiên, cười khinh bỉ nói.
Mạc Phàm mặc đồ đơn giản, căn bản không hợp với đám người ăn mặc xa hoa trên bờ biển.
Cả bộ quần áo này cũng không mua nổi quần lót bikini của cô ta, một tên ăn mày lại dám nói với Hoàng thiếu ở thủ đô như vậy, chắc chắn điên rồi.
Mỹ nữ tóc hồng mới mở miệng, lập tức dẫn tới tiếng cười to.
Nghèo không đáng sợ, đáng sợ là còn ngốc, vậy thật sự không cứu được.Không nói đến Hoàng thiếu ở thủ đô, một ngón út của Mộc thiếu cũng đủ nghiền nát tên ăn mày này.
Mạc Phàm lắc đầu cười.
- Các người dụ tôi đến đây, bây giờ tôi đến còn không nhận ra sao?
Hoàng Thiếu Thiên và Mộc Phong Nhạc hơi sững sờ, cẩn thận đánh giá Mạc Phàm!
Bọn họ chỉ nhìn lướt qua ảnh chụp Mạc Phàm, không quan sát cẩn thận.
Ngoài ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688807/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.