Trên đường quốc lộ về Đông Hải.
Mạc Phàm gọi điện thoại cho người nhà, xác định trong nhà không có chuyện gì trong khoảng thời gian này, hắn mới yên tâm hơn.
Hắn mới tắt điện thoại, tiểu hồ ly liền cướp lấy di động, bàn tay đầy lông lá xù xì chạm loạn trên màn hình, một lát sau nó mất hứng chu miệng.
- Lại thua rồi, Mộc Đầu, ngươi gọi cho ai thế, nếu không phải tại ngươi, sao ta có thể thua được.
Mạc Phàm cười, không để ý đến tiểu hồ ly.
Gần đây con tiểu hồ ly này rất thích một trò chơi, nếu không phải ăn ngủ, đó là chơi game.
Tiểu hồ ly thấy Mạc Phàm không để ý tới nó, nó chớp chớp mắt, dời sang đề tài khác.
- Haizz, Mộc Đầu, ngươi đã lợi hại như vậy, cần gì phải lo lắng có người dám động vào người nhà ngươi, trừ phi bọn họ chán sống rồi.
- Ha ha, nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, có biết không.
Mạc Phàm vỗ đầu tiểu hồ ly, cười nói.
Hiện giờ hắn nhìn như rất lợi hại, có thể nói là vô địch ở Trúc Cơ kỳ, chỉ vì đối thủ hắn gặp được quá yếu.
Hoa Hạ này nhiều danh sơn đại xuyên, danh môn đại phái như vậy, ngay cả một cao thủ cũng không có, hắn chắc chắn không tin.
Lúc này Vạn Thiên Tuyệt của Thanh Bang tới tìm hắn, hơn phân nửa hắn không phải là đối thủ của Vạn Thiên Tuyệt.
Cho dù hắn vô địch ở Địa Cầu, vậy ở Tu Chân giới thì sao?
Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688795/chuong-335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.