Phổ Độ và Phổ Đà nhíu mày, nhìn chằm chằm Mạc Phàm với vẻ khiếp sợ.
Mạc Phàm không nhiều tuổi, người cũng không tính là cao, nhưng câu nói kia vừa mới vang lên, cả người giống như cao thêm mấy chục lần, như một pho tượng tiên nhân nhìn xuống muôn dân đứng trước mặt bọn họ.
Ở trước mặt Mạc Phàm, hai người bọn họ có một loại nhỏ bé và vô lực không nói nên lời.
Cho dù hai người tu Phật từ nhỏ, tâm chí kiên định hơn người thường vô số lần cũng không khỏi sửng sốt, trong mắt mắt xuất hiện cảm giác muốn quỳ lạy.
Một lúc lâu sau hai người lấy lại tinh thần.
- A di đà Phật, hồn lực của Mạc thí chủ thật mạnh, chúng ta còn gặp lại, hi vọng đến lúc đó cậu có thể cho câu trả lời thỏa đáng.
- Công đạo, bảo sư phụ các ông tới hỏi Vô Tâm đi.
Mạc Phàm lạnh nhạt nói.
Hai hòa thượng nhướn mày, trên khuôn mặt hiện lên dị sắc, giống như nghĩ đến gì đó, hơi cúi người với Mạc Phàm, kim quang trên người tản đi, xoay người đạp nước Minh Hồ mà đi.
Để lại đám người Long gia ngây ra như phỗng, hoảng sợ nhìn chằm chằm Mạc Phàm, liên tục nuốt nước bọt.
Phổ Độ, Phổ Đà đại sư còn nửa bước là tới Hoành Luyện tông sư, vậy mà không đỡ được một chiêu của tiểu tử này.
Chuyện này không phải đáng sợ nhất, đáng sợ nhất chính là tiểu tử này không dùng pháp thuật và võ pháp, mà dùng không khí kỹ tu thể.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688791/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.