Mạc Phàm gật đầu, xua tay ý bảo Chu Trường Hoằng lui ra.
- Tiểu tử, chúng tôi là ai cậu không có tư cách biết, nhanh tránh ra, chúng tôi có việc muốn tìm Long Trường Không nói chuyện.
Người thanh niên tên Long Trường Phong liếc mắt nhìn Mạc Phàm đầy khinh bỉ, tức giận nói.
Theo ý anh ta, chắc chắn Mạc Phàm là thuộc hạ, đồ đệ gì đó của Long Trường Không.
Anh ta nhỏ tuổi hơn Long Trường Không một chút, nhưng ngang hàng với Long Trường Không, anh ta đợi bên ngoài sơn cốc lâu như vậy, tất nhiên không muốn nhiều lời với tiểu bối như Mạc Phàm.
- Các người không nói chuyện với Long Trường Không được đâu, bởi vì ông ta đã chết.
Mạc Phàm bình tĩnh nói.
- Cái gì?
Trước sơn môn, sắc mặt không ít người thay đổi.
Bí mật sơn cốc này chỉ có Long gia bọn họ biết.
Mấy năm nay bọn họ đều từ bỏ ý định mở núi này, chỉ có Long Trường Không vẫn cố gắng mở phong ấn.
Phong ấn mở, Long Trường Không chết rồi sao?
Không ít người cười nham hiểm, lắc đầu, rõ ràng là không tin lời Mạc Phàm.
Long Trường Không muốn lấy cớ này né tránh bọn họ, đúng là quá ngây thơ.
- Tiểu soái ca, em đừng nói linh tinh, nếu không sẽ tự mình chuốc lấy cực khổ, bọn họ không ôn nhu giống như chị đâu, đều vô cùng hung hãn, nhanh vụng trộm nói cho chị biết Long Trường Không ở đâu, chị đảm bảo không nói cho bọn họ.
Một mỹ phụ lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688784/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.