Vẻ mặt A Hào ngẩn ra, Mạc Phàm bị nhốt, chỉ có thể dựa vào bọn họ.
Anh ta nhân cơ hội Chu Trường Hoằng hấp dẫn tầm mắt chú Long mà lại gần.
Không ngờ vẫn bị chú Long phát hiện, anh ta không chút do dự nắm chặt đoản đao màu đen trong tay, như liệp báo đâm về phía ngực chú Long.Chú Long lắc đầu, cười khinh thường.
Trong ba người, ông ta không coi trọng A Hào nhất.
A Hào là người cao lớn uy vũ nhất, vừa nhìn là thấy có thể một địch mười, nhưng lại là người yếu nhất, ngay cả Trúc Cơ cũng chưa được, căn bản không tạo thành bất luận thương tổn gì cho ông ta.
Trừ phi ông ta ngủ thiếp đi, để A Hào đâm một đao trí mạng.
Nhưng mà có khả năng sao?
Thấy đao của A Hào sắp đâm vào ngực, khóe miệng ôngta nhếch lên, bàn tay còn lại vươn ra.
A Hào nhìn như đâm rất mạnh, nhưng lại bị chú Long nắm lấy cổ tay một cách dễ dàng, không mạnh một chút nào.
- Thích chơi đao đúng không, muốn thử cảm giác bị chính đao của mình đâm không, rất sảng khoái đó.
Chú Long cười nhẹ, trong mắt hiện lên tàn nhẫn.
Ông ta không ngốc như người của Âm Quỷ Tông, chỉ biết tu pháp, trên cơ bản Âm Sơn Tông bọn họ đều là võ pháp song hưu.
Võ đạo của ông ta không mạnh như pháp đạo, nhưng đến tu vi Nội Kình sơ kỳ, một phàm nhân có thể so sánh sao?
Ông ta bẻ tay A Hào không tốn sức một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688772/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.