Mặt hồ vừa rồi còn bình yên vô sự, ngay cả gợn sóng cũng không có bỗng nhiên bắt đầu chuyển động liên tục, giống như nước đun sôi sùng sục.
“Chít chít!” Âm thanh khiến da đầu người ta run lên cũng truyền ra, chi chít.
Rõ ràng không nhìn thấy trong nước có thứ gì, nhưng khủng bố khiến người ta sợ hãi.
Chỉ trong chớp mắt không chỉ người trên bờ luống cuống, người trong hồ nhìn thấy hồ nước sôi trào cách bọn họ càng ngày càng gần, sắc mặt cũng trắng bệch không có chút huyết sắc.
Không phải thứ gì trong nước đều bị tiêu diệt rồi sao, sao vẫn còn xuất hiện?
Chẳng lẽ thứ này có trí tuệ, cố ý dụ bọn họ mắc câu?
Chẳng lẽ thật sự như Mạc Phàm nói, chỉ có dùng cỏ này mới bình yên qua hồ nước?
Trong lúc này, mọi người đều vô cùng hối hận, sớm biết như vậy đã nghe Mạc Phàm một chút, không phải chỉ là chuyện hái cỏ thôi sao?
Hầu như tất cả mọi người đều nắm chặt vũ khí trong tay, trán, sau lưng, lòng bàn tay đều không ngừng đổ mồ hôi, cơ thể còn run rẩy.
- Mạc tiên sinh, thuyền kayak đã chuẩn bị xong, số cỏ này có đủ không ạ?
A Hào ôm hai túi Hóa Minh Thảo lớn hỏi.
- Đủ rồi.
Mạc Phàm lại nhắc nhở thanh niên tóc punk một câu.
- Nhanh bôi chất lỏng loại cỏ này lên vết thương của các anh, lúc này không dùng, lát nữa các anh chỉ có thể nhìn vết thương hư thối.
Lúc này âm minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688765/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.