- Cậu…
Gia Cát Nguyệt nhíu mày, trong mắt xuất hiện lửa giận.
- Tiểu tử, khẩu khí của cậu lớn thật, dám nói chuyện với tiểu thư nhà tôi như thế, cậu đã tin tưởng hai người bên cạnh cậu như vậy, vậy tôi thử xem thực lực của bọn họ thế nào, hai người cùng đi lên đi, nếu không các người sẽ không có phần thắng.
Chú Long bên cạnh Gia Cát Nguyệt tiến lên một bước, tức giận nói.
Rõ ràng chỉ là một bước, trong chớp mắt gió đêm thổi mạnh hơn, thổi áo người ta bay phấp phới.
Triệu Tân và đám người mạo hiểm nhếch miệng, nhìn Mạc Phàm như nhìn người chết.
Chú Long ở bên cạnh Gia Cát Nguyệt hơn phân nửa đã đến cảnh giới Nội Kình, khoảng cách gần như vậy, cho dù Chu Trường Hoằng có thể xua quỷ ngự thần cũng không có tác dụng gì.
- Cũng được, lâu rồi lão phu chưa có ra tay, lão phu sẽ cho các người thấy bản lĩnh của lão phu.
Sắc mặt Chu Trường Hoằng khẽ đổi, nhưng vẫn nói.
Ý niệm ông ta khẽ động, tay bóp pháp ấn, gió đêm vốn thổi mạnh lập tức lạnh hơn vài phần.
“Hắt xì!” Mấy người hắt hơi một cái.
- Ra tay sao?
Mạc Phàm cười, ngón tay bí mật khẽ động.
Ánh sáng màu vàng xuất hiện trên người A Hào và Chu Trường Hoằng, trên mặt giống như có kinh văn màu vàng đang lưu chuyển, hai người giống như có vỏ trứng bao bọc bên ngoài.
Chuyện này còn chưa xong, ngón tay Mạc Phàm khẽ động.
“Rắc rắc!” Sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688763/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.