Cơ thể này của A Hào nhìn thế nào cũng không giống người bình thường, cho dù không phải bộ đội xuất ngũ, cũng từng trải qua huấn luyện đặc biệt.
Điều kiện tốt như vậy, lại đi làm nô lệ cho người ta mặc người ta sai bảo, đúng là đáng tiếc.
- Tới chỗ chúng tôi cũng được, chúng tôi cho anh làm tiểu đội trưởng, bao ăn bao ở, tiền lương hai vạn, tìm được bảo bởi tính khác, thế nào?
Cách đó không xa, một người đàn ông cầm cái nỏ cười nói.
Bọn họ là đội mạo hiểm chuyên nghiệp, còn đăng ký công ty, tất nhiên phúc lợi và đãi ngộ tốt hơn đội mạo hiểm bình thường nhiều.
- Triệu Tân, anh có ý gì, muốn cướp người với chúng tôi sao?
Thanh niên punk nhíu mày, bất mãn quát người đàn ông cầm nó.
- Chẳng lẽ chỉ đồng ý cho Tham Lang các anh ra tay, Long Đằng chúng tôi không thể chen chân vào à, hơn nữa sau này nói chuyện chú ý một chút, anh không phải Phá Quân, không có tư cách nói chuyện với tôi như vậy, lần sau còn như vậy, đừng trách tôi không nể mặt lão đại Phá Quân của anh.
Triệu Tân híp mắt, khóe miệng nhếch lên nụ cười mỉa.
Anh ta là đội trưởng đội Long Đằng, ai cũng có thể khoa tay múa chân với anh ta sao?
Thanh niên punk nghiến răng, nhíu mày muốn tiến lên, lại bị Phá Quân người đàn ông có hình xăm ở bên cạnh ngăn cản.
- Được rồi!
Anh ta lạnh lùng liếc Triệu Tân một cái, vươn tay ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688757/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.