“Phịch phịch!” Hoa Vinh quỳ trên đất. - Mạc đại sư tha mạng, cậu bảo chúng tôi làm gì cũng được hết, ngàn vạn lần đừng Mộc Hóa chúng tôi.
Ở Hoa gia ngoại trừ lão gia tử ra, chính là bọn họ, cho dù là thị trưởng cũng cần phải khách sáo, bọn họ không muốn hơn bốn mươi đã chết.
Không đợi Mạc Phàm mở miệng, tiểu hồ ly đáng yêu nheo mắt, lộ ra ánh sáng lạnh.
- Tha cho các người, không phải các người định lột da bản tiểu thư làm áo bành tô sao, đến đây.
Sắc mặt anh em Hoa gia và Lạc Tử Yên, lập tức trắng như tờ giấy, không dám nhìn tiểu hồ ly kia.
- Hiểu lầm, đều là hiểu lầm cả, vừa rồi hồ tiên tử gấy bất lợi cho lão gia tử nhà chúng tôi, những lời chúng tôi nói đều là nói nhảm, bình thường ngay cả con kiến tôi cũng không dám giết, sao dám giết hồ tiên.
Hoa Vinh cười gượng nói, ngay cả xưng hộ tiểu hồ ly cũng biến thành hồ tiên tử. - Nói nhảm, bản tiểu thư coi là thật rồi, lá gan của bản tiểu thư rất lớn, đừng nói là con kiến, ăn thịt người cũng như nói đùa, hơn nữa một lần có thể ăn được mấy người.
Tiểu hồ ly hung dữ nói.
Sắc mặt anh em Hoa gia và Lạc Tử Yên thay đổi, trên trán không ngừng có mồ hội chảy xuống, người cũng hạ thấp hơn. - Hồ tiên tử tha mạng, đừng ăn chúng tôi, hồ tiên tử muốn ăn gì chúng tôi có thể tìm cho.
- Bây giờ ta chỉ muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688753/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.