Bóng dáng màu vàng này không phải người khác, đúng là Phổ Hoàng vừa trúng pháp thuật của Linh Hồ, tay ông ta vừa bị Mộc Hóa đã được ông ta giải trừ.
Hoa lão gia tử nhìn Phổ Hoàng không sao, sắc mặt thay đổi.
Cả biệt thự này người nó sợ nhất là Mạc Phàm, sau đó đến đại hòa thượng kia.
Vốn tưởng rằng đại hòa thượng trúng yêu thuật của nó, đã không đủ gây sợ, ai biết đại hòa thượng này cũng có thể phá yêu thuật của nó.
- Đại hòa thượng, ở đây không có chuyện của ngươi, quay về tự miếu thiên đạo tuần hoàn của ngươi đi, chẳng lẽ con người giết tộc của ta, ta không thể báo thù.
Hoa lão gia tử hung dữ nói.
- Nghiệp chướng, oan oan tương báo đến khi nào, nên phóng hạ đồ đạo lập địa thành Phật.
Hai tay Phổ Hoằng tạo thành chữ thập, vẫn bộ dạng đại sư như trước, ý đồ khuyên bảo Linh Hồ sống nhờ trong cơ thể Hoa lão gia tử.
- Khi nào sao, đợi các ngươi chết hết, thì không có ân oán nữa rồi.
Hoa lão gia tử không kiên nhẫn nói.
- Cũng được, Phật nói ngươi không vào địa ngục, ta vào địa ngục, ngươi đã không nghe ta khuyên bảo, vậy ta chỉ có thể làm ma một lần, diệt ngươi.
Phổ Hoàng thở dài một hơi, bỗng nhiên mắt mở to, trong chớp mắt khuôn mặt hiền lành biến thành bộ mặt khác. Không còn là Bồ Tát bi thiên mẫn nhận nữa, mà là Kim Cương mặt mũi dữ tợn, cầm trong tay chày bảo vật hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688750/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.