Người trên chiếc xe đánh nhau với đám du côn này, không muốn sống nữa sao?
Không đánh người bị thương, tốn chút tiền là có thể giải quyết được.
Vừa ra tay thì hoàn toàn xong rồi, không còn bất luận đường sống nào.
Trong trạm xăng dầu này có ít nhất ba bốn mươi tên tay chân, trong chiếc xe Mobile Home này chứa được vài người, có thể đánh đám người kia được sao?
Không biết tự lượng sức mình!
- Tiểu Phàm, như vậy sẽ không sao chứ?
Lông mày lão mẹ Mạc Phàm nhíu lại, lo lắng nói.
Bà là người Tưởng gia, biết người đứng sau đám du côn này là ai.
Đánh đám người này trái lại không sao, nhưng người ở thành phố Đông Hải đứng sau đám người này không dễ chọc.
- Yên tâm đi, có Tiểu Phàm sẽ không sao đâu, đám người này gây hại ở đây lâu lắm rồi, cũng nên loại trừ hết.
Cha Mạc Phàm cười nói.
Trước đây cha Mạc Phàm đi qua nơi này,
cũng xuống xe tiêu phí một số tiền nhiều lần, phá tài tiêu tại.
Nhưng không có nghĩa là ông không chán ghét đám du côn này, chỉ vì năng lực có hạn không làm được gì mà thôi.
Đa số mọi người đều như vậy, chỉ vì không có biện pháp.
- Được rồi.
Lão mẹ Mạc Phàm không nói gì nữa, lo lắng không giảm bớt đi quá nhiều.
Bên ngoài xe Hầu Tâm thấy A Hào thật sự dám ra tay, lông mày nhíu lại, trong mắt lộ ra hung quang.
Đã lâu rồi ông ta không gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688722/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.