Vừa nói xong những lời này, Lưu Phong không để ý tới Mạc Phàm, lạnh lùng dời mắt nhìn Bàn Tử.
- Bạn Kinh Hoa, vì sao em lại ngồi ở vị trí của bạn Lâm Đào ăn, em cảm thấy ngồi ở vị trí của bạn Lâm Đào ăn ngon hơn, hay cho rằng đó là vị trí của em?
Lưu Phong mới mở miệng, không ít người trong phòng học nhìn hai người đầy thương hại.
Đương nhiên cũng có vui sướng khi người khác gặp họa, ví dụ như Triệu Phi và Đinh Tuấn Kiệt lúc trước từng đắc tội Mạc Phàm, bị Mạc Phàm chỉnh mà thành thật hơn.
- Vừa tới trường đã gây chuyện, phiền phức đến rồi?
Lâm Đào khẽ nâng cằm, khóe miệng nhếch lên lộ ra nụ cười đắc ý.
Trên gương mặt cao ngạo viết mấy chữ:
“Xem các người xuống đài thế nào.
- Tiểu Phàm, chúng ta ngồi bên kia đi.
Bàn Tử lo lắng nói.
Dù sao anh ta cũng là đứa bé 16 tuổi, vẫn có kính sợ với giáo viên.
Mạc Phàm không nhúc nhích, nhai kỹ nuốt chậm ăn thịt gà.
- Ngay cả tôi là ai mà ông cũng không biết, có tư cách gì bảo tôi đi?
Mạc Phàm vừa ăn vừa bình tĩnh nói.
Lời này vừa vang lên, gần như tất cả mọi người trong phòng đều sửng sốt.
Mạc Phàm không e ngại gì bọn họ đã sớm quen, nhưng cũng quá càn rỡ rồi, vậy mà dám nói chuyện với Lưu Phong như thế.
Lâm Đào cười nham hiểm, Mạc Phàm càng đắc tội Lưu Phong anh ta càng vui vẻ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688710/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.