Chu Hiệt thấy đám Điêu gia bắt nạt Chu Vân, dịu ngoan như cô lập tức biến thành một con sư tử cái bị điên, nhào đến chỗ đám Điêu gia.
Đẩy một đại hán ra, cô bảo vệ Chu Vân ở sau người.
Các người muốn làm gì, khế ước mua bán nhà đang ở chỗ tôi, có chuyện gì thì tìm tôi nói, không được phép tìm em trai tôi gây phiền phức, nếu không các người đừng hòng nghĩ đến chuyện lấy khế ước mua bán nhà.
Chu Hiệt cắn răng nói, đôi mắt đẹp đầy lửa giận nhìn chằm chằm Điêu gia.
Điều gia khoát tay bảo những người khác lui ra, hai mắt cực nóng nhìn chằm chằm bộ ngực cao ngất của Chu Hiệt.
- Lần này cô hiểu nhầm chúng tôi rồi, không phải chúng tôi tới tìm các cô gây phiền phức, là em trai cô đánh bạc nợ tôi 10 vạn tệ.
Cái gì?
Mắt Chu Hiệt mở to, nhìn Chu Vân bị dọa sợ ở sau lưng cô:
- Tiểu Vân, không phải em nói với chị sẽ không đi đánh bạc sao?
Sau khi cha mẹ qua đời, không biết vì sao Tiểu Vân lại nghiện đánh bạc.
Có mấy lần bọn cho vay nặng lãi tìm đến nhà đòi tiền, không trả tiền thì mang đồ đi.
Trải qua vài lần giáo huấn, Chu Vân đã không đi đánh bạc một khoảng thời gian rồi.
Cô cho rằng Chu Vân hối cải, ai biết vẫn đi đánh cược, còn nợ 10 vạn.
Nếu là một hai vạn cô còn có thể gom được, nhưng 10 vạn thì bảo cô phải làm sao giờ.
Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688697/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.