Sắc mặt ba anh em Mạc gia trầm xuống, lộ ra vẻ lo lắng.
Bọn họ từng nghe nói về Khổng gia ở Nam Sơn, quả thật không thể dựa vào dũng khí là có thể dễ dàng trêu chọc. Đôi môi đỏ mọng của Ngô Hân nhếch lên, cười khinh thường.
Không phải Mạc Phàm rất ngông cuồng sao, đại tiểu thư Khổng gia đã nói như vậy, đợi cậu ta chịu thiệt, chịu chút giáo huấn sẽ biết cậu ta là ai.
Chỉ là một tên hai lúa nhà mở xưởng dược mà thôi, ngay cả người cô như bà ta cũng không để vào mắt.
Nhóc con, có phải mày uống nhiều rồi không, khà khà.
Ngô Quân chỉ Mạc Phàm cười nói.
- Uống nhiều?
Khóe miệng Mạc Phàm nhếch lên:
Vừa rồi anh muốn ra tay, anh rất lợi hại sao?
Lúc hắn tới, đúng lúc nghe thấy Ngô Quân uy hiếp cha hắn, ép bọn họ chui qua háng.
- Quân ca, tên nhóc này đang khinh thường anh đó.
Phía sau Ngô Quân, một tên nhà giàu tóc vàng cười nói.
Ngô Quân là người giỏi võ nhất trong đám bọn họ, học võ Thiếu Lâm Nam Sơn, những người khác cùng xông lên cũng không phải đối thủ của Ngô Quân. - Tên nhóc này thực biết chọn người, Quân ca dạy dỗ cậu ta chút đi.
Một người khác nói theo.
- Dù thế nào, mày có thể đỡ được hai chiêu của tao sao?
Ngô Quân nhướn mày nhìn Mạc Phàm từ trên xuống dưới, cười âm hiểm nói.
Nếu chú ba Mạc Phàm đi lên, có lẽ còn có thể chống đỡ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688692/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.