Sắc mặt Lý Thường Thanh trầm xuống, giống như bị người ta tát mấy cái. Vừa rồi ông ta thật sự quá tự đại, đừng nói là ông ta, cho dù Đường Long đến đây cũng không dám muốn mặt mũi.
Không đợi ông ta mở miệng, Ngô Hân đứng bên cạnh xen miệng vào, tươi cười ninh nọt.
- Hóa ra là đại tiểu thư Khổng gia, thật sự là thất kính, xe đại tiểu thư Khổng gia
bị đụng phải, sao có thể bỏ qua như vậy được.
“Hừ!” Ngô Quân liếc mắt nhìn Ngô Hân đầy khinh bỉ, cười nói:
- Vẫn còn có người thức thời, bà nói xem nên làm sao bây giờ.
Ngô Hân cũng không tức giận, bộ dạng tiểu nhân như trước.
- Khổng đại tiểu thư, cô xem như vậy được không, đâm chiếc xe này là cô gái kia, chúng tôi chỉ đi ngang qua, chuyện này không liên quan gì đến chúng tôi, cô coi như chúng tôi không tồn tại được không?
Ngô Hân mới mở miệng, sắc mặt Chu Hiệt trầm xuống, tâm tình chìm vào đáy cốc.
Nếu không có đám cha Mạc Phàm, đám nhuộm tóc xanh biếc này đã mang cô đi. Nếu như đổ hết mọi chuyện lên người cô, cô thật sự không biết nên làm gì bây giò.
Trái lại cô thì không sao, dù sao cô đã sớm muốn đi gặp cha mẹ, nhưng không có cô trói buộc, em trai cô.
Đám Khổng Tuyên nhìn nhau cười, trên mặt lộ ra cân nhắc.
Đám cha Mạc Phàm nhíu mày lại, nhìn Ngô Hân đầy bất mãn.
- Ngô Hân, bà nói cái gì, đám ranh con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688689/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.