Đình Hồ Tâm, trong đình Đường gia.
Đám Đường Khôn bị phế, Lục Kỳ, Lưu Tử Hàng do dự bất định đứng đó.
Đi cũng không được, đứng lại cũng không xong.
Vừa rồi bọn họ đắc tội Mạc Phàm ở bờ hồ, bây giờ không giải quyết, chắc chắn sau này sẽ có phiền phức lớn.
Bây giờ Mạc Phàm không giống như xưa, ngoại trừ là thần y giải trừ bệnh dịch, còn là cao thủ với chiến lực đáng sợ.
Mấy người đang do dự có nên đi tìm Mạc Phàm xin lỗi không, Đường Long đã đi tói.
- Các vị, Mạc tiên sinh chúng tôi cho mời.
Đường Long lạnh lùng nói.
Trong lòng đám Đường Khôn hồi hộp, sắc mặt vô cùng âm trầm, cuối cùng chuyện gì phải tới cũng tới.
Mấy đệ tử Đường gia nâng Đường Khôn dẫn theo đám Lục Kỳ đi vào một ghế lỗ lớn nhất trong đình Hồ Tâm.
Mạc Phàm ngồi ở giữa, bên cạnh là Tần gia, Lưu gia và một số gia tộc ở thành phố Đông Hải hoặc thành phố khác. Nhìn thấy người trong ghế lỗ, lúc này ngay cả Đường Khôn người đứng số một Đông Hải cũng câm như hến, sắc mặt vô cùng khó coi, không dám nhìn Mạc Phàm.
- Đường Khôn, ông còn muốn gặp sư phụ tôi, thay sư phụ giáo huấn tôi hay không?
Mạc Phàm nhìn Đường Khôn thảm hại như vậy, lạnh lùng hỏi.
Vẻ mặt Đường Khôn sửng sốt, trên mặt đều là lúng túng.
Ông ta tưởng rằng tất cả những thứ Mạc Phàm có là do sư phụ cậu ta cho, ví dụ như phương thuốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688686/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.