Khuôn mặt Đường Khôn tối sầm lại, kình khí trên tay tản đi, lùi về phía sau, ánh mắt nhìn đám người đi tới.
- Không phải Lạc gia có thù oán với Mạc Phàm sao, sao lại giúp tên cậu ta, chẳng lẽ đường đường là Lạc gia ở Bắc Xuyên lại cúi đầu trước sư phụ tên nhóc này?
Người tới không phải ai khác, đúng là Lạc Anh, Lạc Minh và một người đàn ông trung niên.
Người đàn ông trung niên này mặc trang phục luyện võ, tướng mạo bình thường, vứt vào trong biển người căn bản không có người nhận ra, nhưng hai mắt sáng như vì sao.
Người vừa nói chuyện là Lạc Minh.
- Lạc gia chúng tôi làm việc không cần Đường Khôn ông quan tâm, ông vẫn nên chuẩn bị thật tốt nên đối phó với tên cuồng đồ nước ngoài ấy thế nào, nếu không ông không chỉ làm mất mặt người Đường gia, còn làm mất mặt người thành phố Đông Hải.
Lạc Anh nhíu mày, tiếp lời.
Đường Khôn nhíu mày, trừng Lạc Anh một cái.
- Hừ, nếu Lạc phu nhân cố gắng che chở tên nhóc này, vậy tôi nể mặt Lạc phu nhân, nhưng tốt nhất các người bảo vệ cậu ta thật tốt, nếu không... Ha ha!
Đường Khôn không nói hết lời, cười mỉa, ý uy hiếp không cần nói cũng biết.
Lục tiểu thư, chúng ta lên thuyền đi, nếu như tôi đồng ý với cô, thì sẽ phân xử
giúp, không có nuốt lời.
Đường Khôn xoay người nói với Lục Kỳ.
Lục Kỳ nhíu mày, lập tức giãn ra.
Cô là đại tiểu thư Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688676/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.