Vẻ mặt Lưu Nguyệt Như và Đường Long chấn động, kinh ngạc nói không nên lời.
Là địch với Tần gia ở thành phố Đông Hải, thật sự còn có thể xoay người sao?
Thực ra hai người họ cũng không nắm chắc, chỉ là đến bước đường cùng dựa vào cảm giác mà đến chỗ Mạc Phàm.
Chẳng lẽ?
- Mạc tiên sinh, chẳng lẽ thành phố Đông Hải sắp có chuyện lớn xảy ra sao?
Lưu Nguyệt Như nhanh chóng nghĩ ra chuyện này, hỏi.
Nếu không có chuyện lớn xảy ra, không có khả năng khiến Tần gia, Mộc gia và Sở gia đều cúi đầu như vậy, trừ phi thời buổi loạn lạc mới có anh hùng.
- Hai người lại đây.
Mạc Phàm lấy ra phương thuốc Tứ Tham Thang.
Vẻ mặt hai người nghi ngờ, đi tới.
Mạc Phàm để phương thuốc Tứ Tham Thang trước mặt hai người, lại tăng thêm 31 loại không quan trọng nhưng sẽ không ảnh hưởng đến dược hiệu thuốc Đông y, đưa phương thuốc cho Lưu Nguyệt Như, lại đưa một tấm thẻ.
- Bà cầm phương thuốc này đến xưởng thuốc nhà tôi, ở đây có 3 ngàn vạn, cố gắng mua được nhiều thảo dược, một khi xưởng thuốc khai trương, toàn lực sản xuất loại thuốc này, một khắc cũng không ngừng, lúc nào tôi nói tiêu thụ thì bắt đầu.
Lưu Nguyệt Như cầm toa thuốc này, vẫn hơi nghi ngờ như trước.
Cho dù là phương thuốc chữa trị ung thư, cũng không cần gấp như vậy chứ?
Bà cũng là người thông minh, trong chớp mắt đã nghĩ đến một chuyện.
- Bác sĩ Mạc, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688636/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.