- Mạc đại sư là ai?
Xung quanh đều mờ mịt, thành phố Đông Hải xuất hiện thêm một người tên Mạc đại sư lúc nào thế?
Đương nhiên ngoại trừ Tần Kiệt ra.
Những lời Mạc Phàm nói đều là nội dung anh ta nói chuyện với Mạc đại sư.
Sao Mạc Phàm có thể biết?
Chuyện đó chỉ có một khả năng, Mạc Phàm là đồ đệ của Mạc đại sư, dù sao Mạc Phàm không có khả năng là Mạc đại sư.
Người có thể được xưng là đại sư, sao có thể là học sinh?
Mạc Phàm lắc đầu cười:
- Cha cậu nói với cậu Mạc đại sư có đồ đệ không?
Vẻ mặt Tần Kiệt chấn động, giống như bị sét đánh.
Lúc anh ta đi, cha vẫn luôn dặn dò mãi Mạc đại sư rất trẻ tuổi, ngàn vạn lần đừng xem thường, càng không được đắc tội.
Ngoại trừ ông nội ra, anh ta ít thấy cha anh ta kính sợ một người như vậy.
- Chẳng lẽ cậu là Mạc đại sư?
Tần Kiệt hơi ấp úng nói.
- Nếu không tin, cậu có thể gọi điện thoại thử xem.
Mạc Phàm lấy điện thoại ra, bình tĩnh nói.
Tần Kiệt nhíu mày, rất lâu sau không lấy điện thoại ra gọi điện cho số kia, trong mắt lại tràn đầy lửa giận.
Cha anh ta giấu linh chi trăm năm anh ta thèm muốn rất lâu, bảo bối này phối với mấy thảo dược nữa, có thể phối ra Tử Linh Đan tổ truyền của Tần gia bọn họ, có thể thăng tỷ lệ anh ta luyện ra Nội Kình, đây là để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688627/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.