- Lý Hưng, ông bại bởi Mạc đại sư, không thực hiện đã muốn đi, lá gan của ông không nhỏ đâu.
Tần Trách cười mỉa nhìn chằm chằm Lý Hưng nói.
Vẻ mặt Lý Hưng ngẩn ra, sắc mặt tái nhợt, một lát sau cười ngượng ngùng.
- Tôi đâu dám, chỉ hơi mắc tiểu nên muốn đi toiletmột chuyến.
- Vậy ông nhịn một lát đi.
Tay Mạc Phàm đặt trên linh thạch, linh khí trên tay rót vào, hơi dùng lực một chút, tảng đá lập tức nát ra thành vô số mảnh nhỏ.
- Tôi đã giám định được linh thạch này có vấn đề, dựa theo đánh cược vừa rồi, tự ông nhìn mà làm đi.
“Lạch cạch” từng tảng đá rơi xuống trước người Lý Hưng.
- Ăn đi.
Một người có công ty làm về bất động sản tức giận kêu lên.
Ở đây có nhiều người như vậy, không một ai thương hại Lý Hưng, bọn họ bị Lý Hưng lừa nhiều tiền như vậy, nếu như không có Mạc Phàm, không biết tối nay sẽ sao đây, bảo ông ta ăn đá đã là nhân từ rồi.
Lý Hưng nhìn đá trên đất, hối hận mặt đều xanh.
Ông ta rảnh rỗi không có chuyện gì làm đánh cược làm gì, không phải tự tìm chết sao?
Cho dù đánh cược cũng phải đánh cược thứ ăn được, thứ này đừng nói có thể ăn được hay không, ăn vào nhất định sẽ chết.
- Mạc đại sư, tôi ăn tàn thuốc có được không, cậu bảo tôi ăn bao nhiêu, tôi sẽ ăn bấy nhiêu, tôi tuyệt đối không cãi lại.
Lý Hưng cười nịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688618/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.