Cha mẹ Mạc Phàm nhíu mày, sắc mặt trầm xuống, trên mặt lộ ra bất mãn.
Mắt Mạc Phàm cũng hơi nhíu lại, hắn vốn định cứu Tưởng Bằng Bằng, nhân phẩm người nhà này siêu cấp tệ, nhưng dù sao cũng chung dòng máu với lão mẹ.
Ai biết vậy mà Tưởng Vân Phong hoài nghi hắn ra tay với Tưởng Bằng Bằng, nếu như hắn muốn ra tay với anh ta, cần dùng cách này sao?
Một pháp thuật thậm chí một ngân châm nho nhỏ có thể làm Tưởng Bằng Bằng chết không dấu vết.
Nếu Tưởng Vân Phong nói như vậy, vậy thì hắn mặc kệ.
- Tưởng Vân Phong, anh có ý gì?
Lão mẹ nhịn rất lâu, không thể nhịn được nữa, lạnh giọng hỏi, ngay cả nhị ca cũng không gọi.
Từ khi Tưởng Vân Phong khuyên bà ly hôn với chồng, không cần con chỉ cần mang xưởng dược về Tưởng gia, bà đã hoàn toàn hết hi vọng với Tưởng gia rồi.
Thấy Mạc gia mới có vài phần khởi sắc, xưởng dược cũng sắp khai trương lần nữa, Tưởng Vân Phong lại đến Mạc gia khoe khoang.
Chuyện này cũng thôi đi, vậy mà còn vu oan hãm hại Mạc Phàm và Mạc Vũ.
- Em ba, sao em nói chuyện với anh như vậy, ngay cả Nhị ca cũng không gọi, anh biết em hận anh, nhưng anh đều là tốt cho em, nếu là người khác, cho dù gả cho một...
Sắc mặt Tưởng Vân Phong trầm xuống, mắng.
Nhưng còn chưa nói xong, kiếm phù trong tay Mạc Phàm để ở động mạch chủ ông ta, hàn quang trong mắt lóe lên.
- Ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688599/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.