Không lâu sau, đám Chu Kiến Bình không hôn mê thì mặt mũi bầm dập nằm trên đất, khuôn mặt đầy máu.
Chu Kiến Bình bị Mạc Phàm đập choáng váng, cũng không tránh được một kiếp này, cơ bản mỗi người đều đánh ông ta vài cái, thuận tiện ân cần thăm hỏi tổ tông phía dưới ông ta.
Được người ta chiếu cố đặc biệt, vô cùng thê thảm.
Dù vậy, cũng không có người thương hại đám người thành phố lừa nhà Mạc Phàm.
Không phải máu lạnh, mà bọn họ đều biết, thương hại đám người xấu là tàn nhẫn với bọn họ.
Trút giận xong, đám người này được người của Đường Long ném lên xe như đồ bỏ đi.
Cha Mạc Phàm mở tờ chi phiếu, đưa chừng năm vạn cho chú ba Mạc Phàm, dặn dò vài câu, bảo chú ba mang đám người đi uống rượu.
Đồ nhà Bàn Tử đưa đến, cha Mạc Phàm để lại một ít, toàn bộ đều chia cho người xung quanh.
Ông vốn không phải là người hẹp hòi, nếu không phải trong nhà còn có khách, chắc chắn ông đã đến từng nhà cảm ơn.
Không nhờ những người này, ông đã sớm bị Chu Kiến Bình mang đi rồi.
Một bữa cơm năm vạn tệ, đừng nói bọn họ là nông dân, người thành phố cũng không có nhiều người hào phóng như vậy, còn chia nhiều thuốc lá rượu chè và đồ ăn như thế.
Một đám người hẹn nơi tụ tập, cầm lấy đồ vui mừng tản ra.
Cha Bàn Tử được bác cả Mạc Phàm mời vào, Đường Long đi xử lý đám Chu Kiến Bình.
Sau một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688593/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.