Mắt Mạc Phàm khẽ híp lại, sắc bén trong mắt lóe lên, nhiệt độ trong phòng khám bệnh lập tức giảm xuống dưới 10 độ.
Hắn ghét nhất có người uy hiếp người nhà và bạn hắn, nhưng có người chạm vào vảy ngược này nhiều lần.
Thực cho rằng y tiên bất tử dễ đối phó như vậy sao?
Người nào có ba phần ân tình với tôi, tôi báo nghìn lần, người nào thương tổn tôi một chút, tôi bắt trả lại vạn lần.
- Đường Long, điều tra cho tôi tất cả người nhà và bạn của hai người này, nếu người nhà bạn bè tôi bị thương tổn chút nào, giết chết người nhà và bạn bọn họ, không để lại một ai.
Mạc Phàm vô tình nói.
Những lời này so với ánh mắt hắn, còn giá rét hơn.
Cho dù trên tay Đường Long dính không ít mạng người cũng không khỏi rùng mình một cái, vội vàng nói:
- Dạ, dạ!
Hạng Vân và Liễu Trạch sửng sốt một lát, hoàn toàn không ngờ tới.
Một đứa trẻ 16 tuổi lại tàn nhẫn như vậy, giết sạch người nhà và bạn bè anh ta sao?
Tên nhóc này thật sự chỉ 16 tuổi thôi sao?
- Không, không, Mạc Phàm, tôi sai rồi, tôi chỉ nói linh tinh vậy thôi, cậu thả chúng tôi đi đi.
Hạng Vân vội vàng cầu xin.
- Nói linh tinh, tha cho anh sao? Tôi cũng không nói nghiêm túc, ra tay.
Mạc Phàm lạnh lùng nói.
Thật may là hắn có đủ thực lực, nếu không người bị cắt gân tay gân chân chính là hắn, những người này có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688574/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.