Người cản Hạng Vân không phải ai khác, chính là Mạc Phàm.
Lúc hắn chữa bệnh ung thư cho Mộc Phong Vãn có chút nghi ngờ, tại sao không gặp cha Mộc Phong Vãn.
Từ cuộc đối thoại vừa rồi của Lưu Nguyệt Như và Mộc Phong Vãn, hắn căn bản có thể chắc chắn, cha Mộc Phong Vãn đã không còn.
Hơn nữa tình cảnh của Mộc Phong Vãn và Lưu Nguyệt Như ở Mộc gia cũng không lạc quan, nếu không sao Mộc gia có thể để Lưu Nguyệt Như tái giá với Hạng Vân.
Phụ nữ ở nhà giàu có cũng có phụ nữ bất hạnh, cửa vào nhà giàu sâu tựa biển, quả nhiên không sai.
Bỏ mặc sao được, một người phụ nữ nguyện ý lấy hơn 8000 vạn ra bảo vệ hắn, hắn sẽ không để người này bị thương tổn.
Tay khẽ cử động, tiếng răng rắc truyền từ cổ tay Hạng Vân đến.
Sắc mặt Hạng Vân thay đổi, chỉ cảm thấy cổ tay phải như bị bóp nát, đau đớn truyền tới.
Anh ta muốn dùng lực hất ra, nhưng tay Mạc Phàm như kiềm thép, nắm chặt lấy tay anh ta, căn bản không hất ra được.
- Được, cậu mau buông tôi ra, chúng ta nói chuyện.
Hạng Vân gào thét nói.
Mạc Phàm hừ lạnh một tiếng, buông tay ra.
- Anh bảo tôi trả lại hơn 8000 vạn, nếu không nhất định phải ký hợp đồng này, đúng không?
Hạng Vân xoa xoa cổ tay sưng đỏ, vẻ mặt vô cùng khiếp sợ.
Mạc Phàm chỉ là một đứa trẻ, lấy đâu ra sức lực mạnh như thế, nếu vừa rồi anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688572/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.