Yết hầu của Tiền Ngọc Dân động vài cái, không ngừng nuốt nước miếng.
Sắc mặt Vương Tử Hoa trắng bệch, nhìn Mạc Phàm với vẻ khó mà tin, lại nhìn Đường Long.
Phân lượng những lời này nặng biết bao nhiêu, sao ông ta có thể không biết?
- Long ca, anh có nhầm lẫn gì không?
Mạc Phàm còn nhỏ tuổi như vậy, sao có thể là tiểu sư đệ của Đường Long được?
- Vừa rồi tôi không nghe rõ ông nói gì, ông lặp lại lần nữa.
Một tay Đường Long giơ lên, lạnh giọng hỏi.
Khóe miệng Vương Tử Hoa giật giật, đâu dám hỏi lại, trong lòng không yên, đắc ý trên mặt biến mất không còn, thay vào đó là một vùng mây đen.
- Cha, cha xem làm sao bây giờ?
Mạc Phàm cười nói với cha.
Tạm thời hắn vẫn chưa chuẩn bị nói rõ tất cả mọi chuyện với cha mẹ, Đường Long đã suy nghĩ cẩn thận thân phận cho hắn là sư đệ của anh ta, còn sư phụ sao, chỉ sợ không có mấy người đi sâu tìm hiểu.
Sư huynh của y tiên bất tử, dù thế nào đều là Đường Long buôn bán lời chiếm tiện nghi của hắn, nhưng giải thích như vậy cha sẽ dễ dàng tin tưởng hơn, hắn cũng không nói gì thêm.
Loại việc nhỏ này, hắn căn bản không để tâm.
Cha Mạc Phàm nghe thấy giọng của Mạc Phàm, lúc này mới phản ứng kịp.
Trong lòng ông tò mò không thua gì đám người Vương Tử Hoa, nhưng ông cũng biết đây không phải lúc hỏi Mạc Phàm những chuyện này, tâm tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688537/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.