Vì vậy ông ta không có ấn tượng gì với Lý Phong.
Ông ta đương nhiên coi Lý Phong là nhân viên phục vụ trong nhà hàng này.
Trương Gia Lương đập mạnh tay xuống bàn, chỉ vào ba chiếc bát trên bàn: “Ba cái bát này là quái quỷ gì đây?”
Sắc mặt Lý Phong bình thản nhìn Trương Gia Lương, nói: “Kính chào quý khách, đây là những món ăn nhà hàng chúng tôi chuẩn bị sẵn cho khách hàng”.
“Do khách hàng ùa vào cùng lúc nên bếp bị quá tải, không chuẩn bị kịp đồ ăn cho khách hàng”.
“Vì vậy mới chuẩn bị một vài ngón khai vị cho khách hàng dùng trước ạ”.
“Hừ!”
Trương Gia Lương cười lạnh một tiếng.
“Cho dù là món khai vị thì cũng phải mang mấy món ngon hơn một chút chứ”.
“Cái thứ này chó cũng không thèm ăn”.
Khi Trương Gia Lương nói câu này, những vị khách ở bàn bên cạnh đã cầm bát đũa, ăn củ cải ngâm một cách rất thích thú.
Lúc này mọi người quay đầu nói với Trương Gia Lương: “Ông bị làm sao vậy?”
“Không thích ăn thì cứ để đó”.
“Dù sao cũng là đồ miễn phí, sao phải nói khó nghe như vậy?”
Trương Gia Lương và Ngô Đức Khải nhìn nhau.
Hôm nay bọn chúng tới đây là để gây sự.
Nhưng vẫn chưa tìm ra được lý do.
May thay bàn bên cạnh đã cho bọn chúng một cơ hội.
Trương Gia Lương lại đập mạnh tay xuống bàn.
“Bụp!”
Tiếp đập bàn lập tức thu hút sự chú ý của những vị khách xung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/444825/chuong-758.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.