Nếu để cho người của bang Hắc Long biết tình hình, ông ta sẽ huy động toàn bộ lực lưỡng, vậy thì...
Hà Bá Thiên còn chưa kịp nghĩ tiếp.
Điện thoại trong túi ông ta reo lên.
Hà Bá Thiên run rẩy rút điện thoại ra.
Chỉ nghe thấy đầu dây bên kia có tiếng một người đàn ông kêu thảm thiết.
“Hội trưởng! Hội trưởng! Không xong rồi, không xong rồi!”
“Hắc Hổ-đàn em của Hắc Long!”
“Đem mấy chục người đánh đến tận nơi rồi, số người còn lại của chính ta rất ít, căn bản là không cầm cự được!”
“Hội trường mau quay về đi!”
Hà Bá Thiên ngồi phệt xuống đất.
Cảm giác đau đớn khi ngã mạnh xuống đất nói cho ông ta biết.
Đây không phải là mơ!
Tay Hà Bá Thiên run rẩy, chân cũng đang run rẩy.
Mọi cơ quan trên người đều run lên.
Xong rồi!
Xong thật rồi!
Lúc này, có một chiếc xe tải bỗng nhiên đi đến.
Có mười mấy người thanh niên vạm vỡ từ trên xe xuống.
Bọn họ giống như vừa được thuê từ khu công trường về, khắp người toàn là vữa xi măng.
Bọn họ không nói nhiều, đi thẳng vào bên trong tòa nhà.
Sau đó, lôi ra từ trong bóng tối từng tên lưu manh tép riu của hội Giao Long, chúng đã bị đánh gãy chân gãy tay, mềm như thịt không xương.
Bọn họ vứt lên trên thùng sau xe tải.
Giống như lúc sáng sớm, những túi rác được lôi ra từ thùng rác.
Đối với họ mà nói, đám người kia chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/444811/chuong-744.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.